*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Đôi mắt Phong Thích Minh dày đặc tơ máu, mắt đỏ đến mức giống như mắt thỏ vậy
Anh ta ở trước mặt Nhạc Phong mà không đứng vững nổi, có chút loạng choạng
Nhạc Phong lười nhác ngồi vắt chân trên ghế dành riêng cho chủ nhà, một tay miễn cưỡng chống trán, cười nhẹ một tiếng
“Vì hợp đồng, có cần liều mạng như thế không?” Phong Thích Minh đứng có chút không vững, chân trước chân sau loạng choạng trên thảm xa hoa màu đỏ, vừa xua tay, lại vừa lắc đầu.
“Cho cậu ta ngồi đi.” Nhạc Phong lạnh nhạt ra lệnh.
Quản gia lập tức chuyển ghế dựa đến phía sau Phong Thích2Minh
Phong Thích Minh ngồi xuống, mồm miệng không rõ.
“Boss...!”
“Đứa..
Đứa trẻ.”
“Đứa trẻ..
của tôi.”
Phong Thích Minh vẫn chưa tỉnh rượu, bị Thượng Hảo Hảo rót canh tỉnh rượu suốt một ngày, cũng chỉ tỉnh được đến mức này.
Thượng Hảo Hảo hét lên bên tai Phong Thích Minh vô số lần, bảo anh ta đi biệt thự Ước Phong tìm đứa trẻ, anh ta mới mù mờ biết đã xảy ra chuyện gì
Ý thức của anh ta hơi tỉnh táo lại, nhưng cơ thể vẫn mệt nhọc, thật sự mơ mơ hồ hồ.
“Con trai..
của tôi..
phụ nữ..
của tôi...!”
“..
Phù..
phù...”Phong Thích Minh còn chưa nói xong, đầu đã nghiêng sang một bên, tiếp tục ngủ
“..” Nhạc Phong sầm mặt lại.
Chẳng lẽ Phong Thích Minh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-boss-la-cong-chua/850206/chuong-1182.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.