Chương trước
Chương sau
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
3hạc Phong vươn bàn tay xinh đẹp giúp xoa xoa đôi chân mũm mĩm non mềm của Thượng Tiểu Ca.
“Shh!” Thượng Tiểu Ca đột nhiên hộ nhỏ một tiếng.
Nhạc Phong dừng tay lại, lúc này mới chú ý tới lòng bàn chân đứa trẻ có vài vết thương, còn có một vết rất dài.
Nhạc Phong nhíu mày: “Làm sao mà bị thế này?” “Kẻ xấu bắt cháu, cháu chạy trốn nên bị thương.”
“Cháu có biết kẻ xấu bắt cháu là ai không?”
Thượng Tiểu Ca lắc cái đầu nhỏ
Cậu bé căn bản không hiểu tại sao những người đó muốn bắt cậu bé và mẹ?
Nhạc Phong rửa và lau khô chân Thượng Tiểu Ca, ôm cậu trở lại phòng ngủ và đặt ở trên giường
Sau đó, anh lấy hai băng dán y tế trong hòm thuốc và dán lên vết thương trên hai chân mũm mĩm của Thượng2Tiểu Ca.
Đứa trẻ ba tuổi phải chạy trốn thục mạng, mãi cho đến ba giờ sáng mới tới một nơi mà cậu có cảm giác an toàn, vừa chạm vào giường là cả người lập tức ngủ say.
Tốc độ này chính là ngủ trong chớp mắt
Nhìn dáng vẻ đáng yêu của Thượng Tiểu Ca, trong lòng Nhạc Phong ấm áp, lại có chút tiếc nuối, không muốn thả đứa trẻ này đi...
Tại biệt thự của Phong Thích Minh
Phòng ngủ xa hoa, trên đỉnh đầu là đèn thủy tinh, giường lớn kiểu cung đình, sofa kiểu châu u.
Thượng Hảo Hảo khẩn trương ngồi trên giường, nghĩ đến chuyện phải xảy ra đêm nay là trong lòng cô lại khẩn trương đến mức sợ hãi
Lát nữa, nếu Phong Thích Minh thật sự muốn cưỡng bức cô thì cô căn bản không thể trốn thoát được.
Ngay lúc Thượng Hảo Hảo7nghĩ đến đây, cửa phòng ngủ đột nhiên mở ra, khiến trái tim Thượng Hảo Hảo lập tức nhảy lên tận yết hầu.
Sau đó, cô thấy cửa phòng toàn bộ bị đẩy mở ra, Phong Thích Minh được hai người đỡ vào.
“...” Thượng Hảo Hảo ngỡ ngàng nhìn nhóm người đỡ Phong Thích Minh vào.
Thuộc hạ giải thích: “Cô Thượng, ông chủ bị say rượu, đêm nay cô hãy phụ trách chăm sóc ông chủ.” Nói xong, thuộc hạ cẩn thận đặt Phong Thích Minh xuống giường.
“...” Say?
Thượng Hảo Hảo ngỡ ngàng hồi lâu vẫn chưa định thần lại được, chờ thuộc hạ đi ra ngoài, Thượng Hảo Hảo ngây ngốc nhìn Phong Thích Minh nằm trên giường không hề nhúc nhích, hai chân vẫn chìa ra bên ngoài giường.
Một lát sau mới định thần lại, hôm nay cô có thể tránh được một kiếp rồi.
Thượng Hảo9Hảo cảm thấy mình quả thực là trúng xổ số mà, nhấc chân lập tức đá mạnh vào chân Phong Thích Minh một cái
Chăm sóc anh ta á? Nằm mơ!
Bên ngoài có người trông coi, Thượng Hảo Hảo không đi được, dứt khoát rút gối đầu bên dưới cánh tay Phong Thích Minh rồi ra sofa ngủ
Bên ngoài biệt thự, một đám thuộc hạ cả đêm không ngủ mà vẫn không tìm được Thượng Tiểu Ca, ai cũng gấp gáp đến độ quay như chong chóng, muốn báo cáo với lão đại nhưng lão đại lại ngủ như người chết vậy...
Sáng sớm hôm sau, đồng hồ sinh học của Thượng Hảo Hảo khiến cô đã quen dậy lúc 9 giờ kém.
Mơ mơ màng màng mở đôi mắt nhập nhèm ra, ánh mặt trời chói mắt chiều từ cửa sổ vào
Thượng Hảo Hảo theo bản năng vươn tay5gác lên trán, đầu óc vẫn chưa định thần lại được mình đang ở đâu
Cô còn tưởng mình đang ở trong nhà, cao giọng hồ theo thói quen.
“Tiểu Ca mau dậy đi nhà trẻ nào!” “..” Thượng Hảo Hảo đợi một lúc, vẫn không nghe thấy giọng nói quen thuộc vang lên từ phòng bên cạnh.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.