Chương trước
Chương sau
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
3hong Thích Minh cười đầy thâm ý: “Đừng mong chạy trốn, em trốn không thoát đâu.”
“...” Khóe miệng Thượng Hảo Hảo giật giật.
Biệt thự Ước Phong giống như một tòa thành to lớn được xây dựng trên một đỉnh núi.
Trong thư phòng xa hoa, tám đại túy mặc đồng phục là âu phục giày da màu đen, cung kính đứng thành một hàng
Phòng sách rộng lớn, xa hoa, giống như một thư viện nhỏ vậy.
Dáng người cao ngất của Nhạc Phong sừng sững đứng cách khung tranh cao hai mét
Bức tranh trên vách tường đúng là ảnh chụp Nhạc Phong mặc quân trang cấp cao cùng tổng thống
Dưới sự hầu hạ của quản gia, Nhạc Phong thay chiếc áo sơ mi sạch sẽ
Ngay lập tức, tám đại ti úy cung kính cúi đầu
“Chào mừng boss trở về!” “Ừ.” Nhạc Phong lạnh2nhạt lên tiếng, sau khi quản gia hỗ trợ cài nút trên cổ tay áo, anh lạnh nhạt chậm rãi xoay người lại
Nhạc Phong năm nay 33 tuổi, ngoại hình tuấn mỹ, dáng người kiệt ngạo, cao ngất, vẻ mặt lãnh đạm, không thứ gì là không làm hiển lộ mị lực của một người đàn ông thành thục ổn trọng cả
Khí chất tôn quý, cao nhã, cao ngạo, vĩnh viễn cao cao tại thượng
Nhạc Phong đi từng bước một xuống bậc thang, đi đến trước tủ rượu, lạnh nhạt lấy ra một bình rượu, tung rượu cho quản gia vẫn cung kính theo sau
Quản gia lập tức hiểu được, lấy từ bên cạnh ra một ly rượu thủy tinh xa hoa và đá lạnh đã chuẩn bị sẵn, chuẩn bị mở rượu
Đồng thời, Nhạc Phong tiếp tục lười nhác chọn7lựa rượu trước tủ lạnh nhạt trò chuyện việc thường ngày.
“ti úy Minh, nghe nói vợ cậu lại chạy rồi à? Đây là người vợ thứ mấy của cậu rồi?” Phong Thích Minh sớm đã quen bị boss trêu chọc như vậy, cười nhẹ, cung kính đáp lại: “Năm rồi ạ, nhưng gần đây tôi lại nhìn trúng một người, khẳng định cô gái này sẽ không chạy.” “Ô?” Nhạc Phong cười nhẹ, quay đầu lại nhìn Phong Thích Minh một cái, Phong Thích Minh vẫn cung kính cúi đầu.
Nhạc Phong lạnh nhạt quay đi, tiếp tục chọn rượu
“Tính khí của cô ấy nóng hơn những người khác, chủ yếu là cô ấy không sợ tôi, tiếc nuối duy nhất chính là có thêm con riêng.”
Nghe vậy, Nhạc Phong nhíu mày, có vẻ hơi giật mình.
“Cậu tìm phụ nữ đã kết9hôn à? Tiêu chuẩn phụ nữ mà cậu tìm bây giờ đã hạ thấp đến mức này rồi cơ à?”
Nhạc Phong vừa dứt lời, bảy ti úy còn lại đều khẽ bật cười.
Phong Thích Minh cũng đỏ mặt
Ở trong lòng boss, anh ta chính là người tục tằng, kinh khủng như thế sao? “Không có ạ! Người đàn ông của người ta đã chết rồi.” “Xem ra là một mỹ nữ tuyệt thế, nếu không, với mắt nhìn của ti úy Minh thì sao có thể tìm phụ nữ đã kết hôn chứ.”
“Quả thật là xinh đẹp, cô ấy không phải người nước T, làn da trắng nõn giống như ánh trăng vậy, rất xinh đẹp, đôi mắt ngập nước, chỉ là hơi xấu tính một chút.”
Nhạc Phong lại lấy một bình rượu trong tủ rượu ra và giao cho quản5gia
Sau đó, anh nhận lấy rượu vang tuyết mà quản gia đã pha chế xong
Khẽ đảo chất lỏng màu nâu trong ly, anh uống một hơi cạn sạch, ngâm trong miệng để tinh tế thưởng thức, sau đó chậm rãi nuốt xuống.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.