*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tôi..
không...” Thượng Hảo Hảo cố gắng hết sức để nói chuyện, nắm chặt lấy bàn tay của Nhạc Phong, nhưng sức lực của anh ta quá lớn, dù kéo thế nào cũng không ra được
“Cô không làm? Vậy những thứ này là cái gì?” Giọng nói lạnh lùng đầy âm trầm của Nhạc Phong lộ ra sự tức giận vô cùng, từ trước tới nay anh ta chưa từng tức giận như vậy
Người phụ nữ này lại dám khiêu chiến giới hạn của anh ta một lần nữa
Nhạc Phong không hề do dự, đầy vô tình xốc cái chăn đang che trên người Thượng Hảo Hảo ra, không hề để ý tới chuyện cổ có đang trần trụi hay không
Hành vi sỉ nhục đột ngột này của Nhạc Phong làm Thượng Hảo Hảo hốt hoảng dùng hai2tay ôm ngực
Trên cơ thể mảnh mai đầy vết bầm, có thể thấy tôi qua Nhạc Phong thô bạo tới mức nào
Thượng Hảo Hảo yếu ớt giống như đóa hoa nhỏ đang run rẩy trong cơn bão tuyết, nhưng cô lại không thể rơi một giọt nước mắt
Nhìn dấu vết màu đỏ trên khăn trải giường, Nhạc Phong cười khẩy một tiếng: “Cô cho rằng có chút máu này ở trên giường thì tôi sẽ nghĩ cô là xử nữ sao? Đừng tưởng tôi không biết cô đang nghĩ cái gì
Muốn tôi cưới cô sao? Không có cửa đâu!”
“...” Từng câu, từng chữ nhục nhã của Nhạc Phong làm viền mắt Thượng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-boss-la-cong-chua/850170/chuong-1146.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.