Chương trước
Chương sau
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
7ảnh Y Nhân buồn bực rút bức ảnh ra, ném vào gạt tàn thuốc ở bên cạnh.
“...” Thấy vậy, Thượng Hảo Hảo giật nảy mình, dù sao đây cũng là đổ của Nhạc Phong, Cảnh Y Nhân cứ thế ném đi sao? Nếu Nhạc Phong mà biết sẽ đau lòng chết mất
Nghĩ vậy, Thượng Hảo Hảo không hiểu sao lại thấy tiếc thay Nhạc Phong.
Rõ ràng người đàn ông kia mới làm cho cô ấy bị thương tích đầy mình, nhưng cô lại có thời gian đau lòng cho anh ta nữa
Thượng Hảo Hảo giận mình không biết phấn đấu để tốt hơn, cổ dùng sức cắn môi dưới, nhắc nhở bản thân không được nhớ tới người đàn ông xấu xa kia nữa.
“Cô Cảnh, thật ngại quá, đã giờ này rồi mà còn gọi cô ra ngoài.”
“Không sao, coi như tôi ra ngoài ăn2trưa thôi! Có phải có chuyện gì không? Tại sao cô không tự trả cái ví này cho Nhạc Phong?” Thượng Hảo Hảo lắc đầu: “Chắc cả đời này anh ta cũng không muốn gặp lại tối, thế nên tôi mới nhờ cô giúp đưa cho anh ta.”
“Rốt cuộc sao vậy?”
Thượng Hảo Hảo cổ nở một nụ cười, thản nhiên nói: “Hôm qua tôi uống say, bạn của tôi đưa tôi đi thuê phòng để nghỉ ngơi, kết quả lại bị cảnh sát hiểu nhầm nên bị bắt
Buổi sáng lúc tôi dậy, anh ấy gọi điện cho tôi thì tôi mới biết
Anh ấy tự dưng bị giam ở đồn cảnh sát cả một đêm.” Thượng Hảo Hảo đột nhiên trả lời không ăn nhập với câu hỏi làm cho Cảnh Y Nhân mờ mịt không hiểu gì
“..” Chuyện này có quan hệ gì tới chuyện9gặp Nhạc Phong? Nói rồi Thượng Hảo Hảo cầm cốc nước ép trái cây trước mặt lên, khẽ hút ống hút
“Tuần trước tôi đã được phê duyệt đi bồi dưỡng về y học, trước vẫn luôn do dự không dám đi, cảm thấy có rất nhiều thứ không nỡ bỏ lại
Hôm nay, sau khi tỉnh dậy sau giấc ngủ, đột nhiên tôi đã nghĩ thông suốt
Quyết định hay là mình đi ra nước ngoài học, như thể tôi mới có thể bắt tay xây dựng phòng khám nhà chúng tôi lớn hơn nữa.”
“...” Thượng Hảo Hảo nói chuyện cứ chỗ này một tý, chỗ kia một tý, hoàn toàn không ăn nhập vào đề tài.
Hiển nhiên cô đã phải chịu kích thích rất lớn nên mới như thế
Trước đây Cảnh Y Nhân cũng từng trong trạng thái như vậy, cô rất rõ, khi một người6phụ nữ bị kích thích, nhất định sẽ hổ đồ, nhất thời sẽ quyết định lung tung trong cơn kích động
Cảnh Y Nhân lại nói với cô ấy: “Ra nước ngoài học cần một khoản rất lớn
Theo cô biết, tình hình kinh tế của Thượng Hảo Hảo cũng không tốt lắm
Nghe vậy, Thượng Hảo Hảo rơi vào trầm mặc, bàn tay đang siết chặt lại của cô để trên bàn mà hơi run rẩy, giống như đang đè nén điều gì
Sau đó, viền mắt cô đỏ bừng, giọng khàn khàn, nói: “Tôi có tiền, bây giờ có tiền rồi
Lần trước Nhạc Phong cho tôi một trăm nghìn tệ, lần này lại cho tôi năm triệu tệ..
đủ để tôi ra nước ngoài học...” Nói xong nước mắt Thượng Hảo Hảo lã chã rơi xuống
“..” Sắc mặt Cảnh Y Nhân cứng lại, sau đó cô lập tức0hiểu ra sao.
tình huống nào thì một người đàn ông sẽ đưa tiền cho người phụ nữ không hề có quan hệ gì đây? Đưa tiền là để sỉ nhục một người phụ nữ thích mình
Từ trước tới nay Cảnh Y Nhân không nghĩ Nhạc Phong sẽ làm ra loại chuyện cặn bã như vậy
“Tối hôm qua Nhạc Phong ở cùng một chỗ với cô sao?” Thế mà cô lại dùng vẻ mặt nghiêm túc để chất vấn
“...” Thượng Hảo Hảo không nói gì, loại chuyện này sao cô có thể nói ra miệng được?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.