*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Quả nhiên nói sự thật ra, rất nhiều chuyện sẽ không còn nằm trong dự đoán của nhóc nữa
Nhóc sẽ không biết thì ra cha sẽ an ủi mình như vậy, với nhóc mà nói, đây thật sự một niềm vui bất ngờ.
“Con là con trai của cha Lục Minh, chỉ cần con trưởng thành khỏe mạnh thì con đã tuyệt vời hơn bất cứ đứa trẻ nào rồi.”
“Cha! Cha là người mà con sùng bái trong lòng!”
Giọng nói non nớt hơi khàn khàn của con trai vang lên bên tai,2Lục Minh cười nhẹ một tiếng.
“...” Đây là nịnh nọt đấy à?
“Cha, đây là bí mật của chúng ta được không?”
“Cha sẽ không nói ra đâu, nhưng con phải đồng ý với cha một chuyện.”
Đại Đâu Đâu ngồi thẳng dậy trong lòng Lục Minh, bình tĩnh nhìn anh.
“Không thể dùng năng lực đặc thù trước mặt người khác, giống như vừa rồi khiến mẹ ngủ vậy.”
“...” Đại Đầu Đâu gật đầu.
Lục Minh bình tĩnh nhìn con trai: “Nói cho cha biết, ngoài khả năng này ra, con còn có thể làm gì.”
“Con đọc được suy nghĩ, và biết tương lai của mình, còn lại thì con cũng không biết nữa, hẳn là không còn nữa.” “Vậy làm sao mà con có thể khiến mẹ ngủ?” “Đó là lý9do cơ thể, lần trước mẹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-boss-la-cong-chua/850166/chuong-1142.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.