*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“...” Lời nói của Lục Minh khiển Cảnh Y Nhân ngọt đến tận đáy lòng: “Người khác nhìn vào, tưởng em đang ăn hiếp anh, không giữ sĩ diện cho anh, ở nơi đông người như vậy mà bắt chồng xoa bóp chân.” Lục Minh cười khẽ, lặp lại câu nói đã từng nói với Cảnh Y Nhân rất nhiều lần: “Sĩ diện của đàn ông không phải do người khác cho, mà là phải nhờ vào thực lực và năng lực của mình.” “Hơn nữa2vợ của anh không khỏe, vì sĩ diện không đáng tiền mà bắt em chịu đựng? Người khác có thể làm được, nhưng anh không thể nào làm được.” Chỉ cần Cảnh Y Nhân có chút không khỏe, hay là ốm đau, thì trong lòng anh sẽ cảm thấy khó chịu, sốt ruột, hỏi sao anh chịu được chứ
Giọng nói dịu dàng của Lục Minh như một ngọt chảy vào tim của Cảnh Y Nhân.
Buổi tiệc chính thức đi vào phần cao trào
Lục Minh và Raoul lên đài đọc diễn văn, cắt băng, bắt đầu nghi thức hợp tác, đóng dấu vân tay lên trên thiết bị, tuyên bố hợp tác thành công
Các phóng viên liên tục bấm máy ảnh, Lục thị chính thức bước ra quốc tế,9sau này Lục thị sẽ là thương hiệu lớn nhất nhì trên thế giới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-boss-la-cong-chua/850155/chuong-1131.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.