Chương trước
Chương sau
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
7nh ta nhìn thấu tim của cô rồi sao? Nhưng mặc kệ anh ta có nhìn thấu hay không, hôm nay cô đâu phải vì anh ta mà đến đây
Nhạc Phong phì cười: “Cô căng thẳng gì? Bị tôi nói trúng rồi sao?” “...” Thượng Hảo Hảo giận đến nghiến răng, dịch chuyển cơ thể, cố gắng giữ khoảng cách với Nhạc Phong
Cô nghiến răng thừa nhận: “Tôi có thích anh, tôi biết anh không thích nên đã cầm tiền của anh, tôi cũng không vọng tưởng gì cả
Nhưng hôm nay tôi đến đây là vì được mời, không phải đến gặp anh, ăn mặc thế này càng không phải cho anh xem.”
“Anh không phải nói tôi là người phụ nữ cổ hủ sao? Bây giờ tôi có bạn trai rồi, tuy2người ta không có điều kiện tốt như anh, nhưng đối xử tốt với tôi là được!” “Bởi vì tôi không thích cô nên cô lấy tiền của tôi
Bởi vì tôi nói cô cổ hủ, nên cố cố tình tìm kiếm bạn trai cho mình, Thượng Hảo Hảo, rốt cuộc cô đang gây khó dễ cho mình, hay là cố tình làm cho tôi xem?” Nhạc Phong nghiến răng cảnh cáo, còn nói không phải cố tình làm cho anh ta xem?.
“Anh lại không thích tôi, lẽ nào tôi không được tìm người mới sao?”
“...” Không thích thì có thể tìm người mới? cảnh Y Nhân trước giờ đều chưa từng thích anh ta, nhưng anh ta chưa từng nghĩ sẽ thay lòng đổi dạ.
Cho dù sử sách có ghi lại, sau9khi Khâu Mộ Bạch có được thiên hạ, lên làm hoàng đế, cho dù hậu cung của hắn có mỹ nhân vô số nhưng hắn vẫn luôn bỏ trống vị trí hoàng hậu, phong Cảnh Y Nhân đã chết làm hoàng hậu.
Truyền từ đời này sang đời khác, có ai không biết người phụ nữ mà cả đời Khẩu Mộ Bạch yêu nhất chính là hoàng hậu mà chưa có ai từng gặp, ngay cả những phi tần khác trong hậu cung, cũng là vì có dung nhan giống giống Cảnh Y Nhân mới được phong làm phi, mới có tư cách được sủng hạnh, hạ sinh con kế tục đời sau.
Cả đời hắn vì cảnh Y Nhân mà không lập thể nữa.
Nếu như không phải vì sự ích kỷ của Lục6Minh, ngay cả quốc gia cũng không cần, cũng phải âm thầm lén lút chôn cất, chết cùng cảnh Y Nhân
Nếu như không phải như vậy thì Cảnh Y Nhân sẽ không chết, sớm đã là thê tử của Khâu Mộ Bạch rồi
Trên thế gian làm gì có hoàng đế nào ích kỷ lại không thèm ngó ngàng quốc gia như Lục Minh chứ.
Hại bọn họ bỏ lỡ nhau ở kiếp trước, ở kiếp này, anh ta cố gắng bảo vệ Cảnh Y Nhân, không nghĩ sẽ đi quá giới hạn, khi cô có khó khăn, anh ta sẽ xuất hiện bảo vệ cô.
Nhưng lúc này, câu nói của Thượng Hảo Hảo đột nhiên như tiếng sét đánh thẳng vào Nhạc Phong.
“Anh lại không thích tôi, lẽ nào tôi không được tìm0người mới sao? Cứ phải treo cổ trên một gốc cây sao? Đã là thời đại nào rồi, yêu đương tự do, sao tôi phải làm khổ mình như vậy? Tôi đâu phải kẻ thích ngược đãi đâu.”
“...” Sự bảo vệ và sự cho đi của anh ta, đều là tự mình làm khổ mình sao? Kẻ thích ngược đãi: Nghĩ vậy, Nhạc Phong giận dữ quát mắng: “Cô nói bậy gì vậy? Loại người không chung tình, không có kiên nhẫn như cô, chỉ toàn tìm cớ cho việc thay lòng đổi dạ thôi.”
Thượng Hảo Hảo giận dữ phản bác: “Tôi không có tìm cớ, tôi nói là sự thật.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.