*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Nếu như biết Nhạc Phong sẽ đến, cô sẽ không bao giờ đến đây
Cô còn tưởng Cảnh Y Nhân chỉ mời cô ăn một bữa cơm đơn giản thôi..
Người mắc bệnh trầm cảm như Nhạc Nhu thì càng không hay nói chuyện rồi
Để giải tỏa bầu không khí, Cảnh Y Nhân tìm chủ đề để trò chuyện
Cô gắp măng tây mà ban nãy Nhạc Phong để vào bát mình cho vào miệng
“Woa! Măng tây này ngon quá! Cô ăn nhiều lên đi, không cần phải khách sáo với tối đâu!” Thượng Hảo Hảo có chút ngại ngùng gật đầu: “Ừ.” Nói xong, Thượng Hảo Hảo mới để ly rượu xuống, cầm đôi đũa lên và gắp măng tây ăn
Thật sự rất2ngon, Nhà hàng sang trọng như vậy, sao lại có món nào không ngon chứ
Thượng Hảo Hảo nhai kỹ nuốt chậm, giống như các món sơn hào hải vị đều không có mùi vị gì vậy
Cảnh Y Nhân cũng gắp thức ăn cho Nhạc Nhu
Ăn một lúc, Nhạc Nhu đột nhiên đứng dậy, nói với Cảnh Y Nhân với giọng điệu cứng ngắt
“Tôi vào nhà vệ sinh.” “...” Tất cả mọi người đều chú ý tới Nhạc Nhu
Cảnh Y Nhân cũng đứng dậy: “Tôi đi với cô.”
Nói xong, Cảnh Y Nhân dìu Nhạc Nhu đi ra ngoài
Một là cô không yên tâm để Nhạc Nhu đến nhà vệ sinh một mình, hai là vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-boss-la-cong-chua/850142/chuong-1118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.