*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Còn thứ này nữa, là dầu bôi vào lòng bàn chân
Anh nghe nói người trong thành phố W, mười người thì đến tám người bị khô nứt ở lòng bàn chân, do khí hậu quả khô hạn.”
“Cái này là để thoa lên người.”
Lục Minh mang ra túi lớn túi nhỏ, dường như sợ Cảnh Y Nhân không biết, anh nói rất chi tiết.
Còn có bánh kem sữa chua mà Lục Minh mang tới nữa.
Lục Minh kéo ghế sofa ở bên cạnh, ngồi đối diện với Cảnh Y Nhân, cầm cái bánh kem2trên tay và đút cho cô ăn từng miếng một.
Cảnh Y Nhân nhìn chằm chằm vào Lục Minh, há miệng để ăn bánh kem mà anh mang tới
Trong lòng tràn ngập cảm giác hạnh phúc, hạnh phúc đến nỗi muốn khóc,
Sao cô lại tìm được người chồng tốt như vậy chứ, xa như vậy còn nhớ mang đồ ăn mà cô thích đến cho cô.
Nhìn thấy cảm giác hài lòng và hạnh phúc trên gương mặt của Cảnh Y Nhân, đối với Lục Minh mà nói là một sự hưởng thụ
Anh thích nhìn thấy biểu cảm như vậy của Cảnh Y Nhân, anh yêu cô về mọi mặt, ngoài anh ra, trong mắt cô không nhìn thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-boss-la-cong-chua/850135/chuong-1111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.