*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Lý Minh Quốc chết rồi, nhà cũng bị khám và tịch thu, nếu không phải có kẻ bán đứng ông ta thì đã không xảy ra chuyện này
Tao cũng sẽ được sống những tháng ngày thoải mái, chứ không phải lang thang khắp nơi như chó hoang như bây giờ.”
Nghe vậy, con người của Tiết Phương Hoa co lại.
“Ngô Hạo? Ông là Ngô Hạo?”
“...” Ngô Hạo cười lạnh lùng âm trầm, xem như ngầm thừa nhận
“Ông muốn thế nào?”
“Tao còn muốn thể nào được? Tao là thuộc hạ đã mất chủ nhân, không còn nơi nào để đi, còn bị người của Lục Minh âm thầm2điều tra khắp nơi
Tuy nó không có chứng cứ chứng minh thân phận của tao nhưng cũng đang nghi ngờ tao rồi
Cuộc sống của tao không hề thoải mái dễ chịu chút nào.”
“Những chuyện này đều do mày gây ra, đương nhiên tạo phải tới tìm mày
Tiết Phương Hoa, mày không giống với chúng tạo - những người được đào tạo chuyên nghiệp để về sau bán cho chủ nhân, mày không thể hiểu được sự đau khổ khi không có chủ nhân thì cuộc sống không còn mục tiêu nữa
Mày được lão Tiết nuôi lớn nên căn bản không phải là một gián điệp chuyên nghiệp
Thế nên, đồ phản bội, lão Tiết đã nuôi mày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-boss-la-cong-chua/850120/chuong-1096.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.