Chương trước
Chương sau
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Đến đoạn kết, Nhạc Phong nhìn Thượng Hảo Hảo rồi cười khẽ
“Có biết bài hát này không?” Khi đó Cảnh Y Nhân còn nằm viện, vào ngày đôi mắt cô khỏi, anh ta đã chọn bài hát này để phát lên radio cho cô
“..” Bài hát này đương nhiên Thượng Hảo Hảo biết, là bài “Một lần là tốt rồi”, một trong những bài hát cô ấy thích
Theo bản năng Thượng Hảo Hảo gật đầu
Thể mà cô lại nhớ, trong mắt Nhạc Phong, đây là một niềm vui bất ngờ vô cùng lớn
Nhạc Phong hài lòng, nở nụ cười tươi rồi hạnh phúc đặt một nụ hôn lên trán cô
Lời của bài hát này chính là ước mơ mà anh ta vẫn luôn theo đuổi, bây giờ vậy2mà đã thành sự thật rồi..
Nhạc Phong cứ yên lặng ôm cổ cả một đêm.
Bài hát êm đềm, du dương kia cũng phát cả một đêm..
Thượng Hảo Hảo cũng không biết đã thoải mái ngủ say từ lúc nào..
Từ khi cha mẹ cô ấy mất năm cô mới mười mấy tuổi, Thượng Hảo Hảo vẫn luôn sống một mình với bà nội, chưa từng có ai dành cho cô ấy nhiều tình yêu và thương tiếc như vậy
Làm cho tim cổ tràn đầy cảm giác an toàn, Nhạc Phong không phải một người đàn ông xấu, vừa rồi, lúc cô không phản kháng, anh ta vẫn có thể tiếp tục làm tới, nhưng anh ta lại không làm loại chuyện này, vậy mà còn trưng cầu ý kiến9của cô nữa
Thượng Hảo Hảo không đồng ý, anh ta chỉ cứ thế ôm cô như vậy, không làm gì cô nữa
Suốt bao nhiêu năm qua, Thượng Hảo Hảo chưa bao giờ thấy lòng mình thỏa mãn và tìm được nơi để trở về giống như đêm nay
Có thể ông trời quan tâm đến cô, mùa xuân của Thượng Hảo Hảo cổ đã tới rồi
Thượng Hảo Hảo nắm mắt, khóe miệng vẫn nở nụ cười, thỏa mãn làm ổ trong lòng Nhạc Phong và ngủ.
Ngày hôm sau, trời vừa sáng
Lúc Nhạc Phong tỉnh dậy, đầu đau như búa bổ
Thực sự tối hôm qua anh ta đã uống quá nhiều, trí nhớ có hơi đứt đoạn
Theo bản năng giơ cánh tay lên để xoa xoa huyệt thái dương đang6đau nhức
Chỉ là, khi cánh tay gập lại mới phát hiện ra có thứ gì đang đè lên đó
Nhạc Phong giật mình quay đầu nhìn sang
Thì thấy, người đang nằm cạnh mình chính là..
Thượng Hảo Hảo! “..” Con người Nhạc Phong co rụt lại, trái tim nhảy lên tận cổ họng
Cúi đầu nhìn thấy Thượng Hảo Hảo vẫn mặc quần áo chỉnh tề
Mà anh ta vẫn đang mặc nguyên bộ áo sơ mi, quần jeans ngày hôm qua
Trái tim Nhạc Phong lúc này mới rơi xuống bụng
Anh ta từ từ ngồi dậy, lẳng lặng rút cánh tay khỏi cổ Thượng Hảo Hảo, cố gắng không đánh thức cô dậy.
Lần này, Nhạc Phong đã rút được kinh nghiệm.
Trước khi không làm rõ chuyện, anh ta sẽ không nổi giận0mắng người, đặc biệt là đối với Thượng Hảo Hảo
Anh ta không muốn lại nợ cô ấy một món nợ nhân tình nữa
Nhạc Phong lặng lẽ xuống giường, mệt mỏi đi tới ngồi xuống ghế sofa, xoa xoa huyệt thái dương đang đau nhức, cố gắng nhớ lại tôi qua đã xảy ra chuyện gì.
Suy nghĩ hồi lâu, Nhạc Phong mới tập hợp lại những mảnh vụn ký ức lại một chỗ, cuối cùng đã hiểu tối qua đã xảy ra chuyện gì
Chết tiệt, thế mà anh ta đã đi tìm người phụ nữ này
Nhạc Phong không nhớ rõ tại sao anh ta đã ngủ mà Thượng Hảo Hảo vẫn chưa rời đi
Anh ta uống say, nhưng Thượng Hảo Hảo không say, hay là cô ấy mệt quá7nên cũng ngủ? Hiện giờ, hoàn cảnh này có vẻ hơi lúng túng, cũng may bọn họ chưa làm gì cả
Nhạc Phong nghĩ nếu như tối hôm qua anh ta không “hãm” lại, mà cứ thế cưỡng ép làm với Thượng Hảo Hảo thì xong đời rồi
Nghĩ tới mà Nhạc Phong phát sợ.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.