*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Nét ngang cuối của chữ “Sinh” đã bị mất“.
(*) Chữ Sinh trong 5* nghĩa là bác sĩ bị mất nét ngang cuối cùng nên biến thành chữ #biến thành chữa trâu.
Khóe miệng Nhạc Phong giật giật, dây thật sự là bác sĩ tâm lý bậc nhất quốc gia sao? Rốt cuộc là chữa người hay là chữa trâu thế:
Nhạc Phong do dự một lúc, liếc Nhạc Nhu bên cạnh vẫn còn mê man chưa tỉnh táo, anh ta đẩy cửa xuống, vòng qua đến cửa kính, dùng sức đập cánh cửa.
“Thượng Hảo Hảo! Thượng Hảo Hảo!“.
Nhạc Phong sợ gọi nhỏ, người ở bên trong vẫn chưa tỉnh lại, nên anh ta2gọi rất to, khiến các bà bác xung quanh chú ý, xúm lại bàn tán.
“Có người đàn ông đến tìm Hảo Hảo kìa!”
“Trong tuấn tú thật đấy, bà xem siêu xe kia kìa.”
“Đúng là không ngờ cuối cùng cũng có đàn ông để mắt đến nó rồi sao?” “...” Thấy thế, Nhạc Phong xấu hổ lùi tay về, lễ phép gõ cửa như thường ngày
“Có ai không?” “Ai thế!” một giọng nói vẫn còn ngái ngủ, cùng với tiếng ngáp của một người phụ nữ vang ra từ trong phòng
“.”Khuôn mặt của Nhạc Phong lạnh lùng trầm xuống, đang nghĩ xem có nên đi hay không
“Khám bệnh!”
Thượng Hảo Hảo vẫn chưa tỉnh ngủ, nghe thấy có vụ làm ăn tới cửa, lập tức giống như vừa9được sống lại vậy, cầm lấy một chiếc áo blouse
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-boss-la-cong-chua/850071/chuong-1047.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.