Chương trước
Chương sau
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
7hưng dù vậy, anh vẫn không muốn cô phải mạo hiểm..
Lục Minh im lặng nhắm mắt, mí mắt hơi giật
Anh luôn có một dự cảm không tốt, khiến bản thân không hiểu sao cứ thấy hoảng hốt
Vốn Lục Minh im lặng từ đầu đến giờ, nhưng sau khi nghe thấy lời của bác sĩ, anh bỗng mở mắt, hỏi một đằng trả lời một nẻo: “Ông cho tôi mượn di động!” “..” Bác sĩ sửng sốt, sau đó nhắc nhở: “Ngài Lục, bây giờ không thể dùng di động.” “...” Lúc tổng thống bị tấn công, di động của Lục Minh đã bị hỏng
Anh sở dĩ không chủ động liên hệ Cảnh Y Nhân chính là sợ người của Lý Minh Quốc nghi kỵ mà thay đổi kế hoạch
Lục Minh mím môi, vô lực dựa vào sofa
Trong lòng vẫn lo lắng khiến Lục Minh như2đứng đống lửa, như ngồi đồng than, ngồi thế nào vẫn không thoải mái
Tiếp viên hàng không bưng bữa sáng lên, Lục Minh lại không ăn nổi
Thấy anh như thế, tổng thống lạnh nhạt mở miệng: “Con có chuyện gì thì bảo phi công phát tín hiệu xuống mặt đất để người ta thông báo.” “..” Chuyện này thì thông báo kiểu gì? Tín hiệu sẽ được phát đến phòng theo dõi của sân bay, người của phòng theo dõi lại chạy đi tìm Cảnh Y Nhân mà hỏi cô khỏe không, tình hình thế nào? Dường như có vẻ không ổn
Cho dù có làm thật, thì đáp lại không phải “Có sao” thì là “Không sao”, anh đang ở trên trực thăng, vẫn không giúp được gì, chỉ có thể lo lắng suông
Lục Minh lạnh nhạt mở miệng: “Không cần đâu.” Còn chưa9đến nửa giờ nữa thôi.
Anh đã nhịn hơn 7 giờ rồi, nhịn thêm mấy chục phút nữa cũng đâu hề gì..
Chỉ một lúc sau, tiếp viên hàng không lại báo cáo: “Tổng thống đại nhân! Phòng theo dõi vừa báo cáo, người của bộ Quốc phòng đã ở sân bay chờ đón máy bay rồi ạ.” Nghe vậy, tổng thống nhướng mày lạnh nhạt hỏi: “Bọn họ chưa nói Lý Minh Quốc có tới hay không à?”
Tiếp viên hàng không đáp lại: “Không có a, tổng thống đại nhân
Chỉ có thượng tướng của bộ nói rằng muốn bàn bạc bí mật sau khi gặp mặt ạ.” “...” Hai mắt tổng thống sâu thẳm, ông im lặng vài giây rồi lạnh nhạt “Ừ” một tiếng...
Khi trực thăng đến sân bay của thành phố S, trời đã sáng hẳn
Cầu thang di động vẫn luôn trực ở sân6đỗ
Dưới sự bảo vệ của một nhóm người, tổng thống và Lục Minh bước từ cầu thang xuống sân bay
Dưới mặt đất, quân nhân của Bộ Quốc phòng lập tức chào theo nghi thức quân đội một cách trang nghiêm
Bọn họ đều biết khi đi, tổng thống và Lục Minh, Nhạc Phong cùng với cán bộ cao cấp, tổng cộng là mười hai người, khi trở về lại chỉ có chín người
Còn lại ba người vẫn chưa trở về, kể cả Nhạc Phong
Có lẽ bọn họ đã chết, hoặc có lẽ đã trở thành tù binh của kẻ địch
Tình hình cụ thể ngoài tổng thống và Lục Minh ra, không ai biết tại sao..
Ngay lúc tổng thống và Lục Minh được bảo vệ bởi một nhóm người và được quân nhân nghênh đón bên dưới, chậm rãi đi xuống, quân nhân theo sát phía sau0trực thăng kéo mạnh mẩy phạm nhân bị còng tay xuống, ai cũng bước tập tễnh từng bước một,
Tổng thống và Lục Minh vừa đến, thượng tướng Bộ Quốc phòng lập tức cúi người nói nhỏ bên tại.
Sắc mặt tổng thống trở nên ngưng trọng, sau đó tầm mắt quét tất cả quân nhân tới đón một vòng.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.