*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Cảnh Y Nhân vô thức hỏi: “Chú ơi! Chú còn nhớ tôi không?”
“...” Người đàn ông đột nhiên dừng bước lại, nhìn cô gái xinh đẹp đột nhiên xuất hiện trước mặt mình.
Người đàn ông quan sát Cảnh Y Nhân một hồi, ngay sau đó, vành mắt liền đỏ.
Anh ta không nói gì, tiếp tục đi về phía trước, dường như không nhận ra Cảnh Y Nhân.
“...” Cảnh Y Nhân đuổi theo anh ta: “Chú ơi, chú có cần tôi giúp gì không?”
Nghe vậy, người đàn ông lại dừng lại, quay2đầu lại nhìn Cảnh Y Nhân, nhìn quần áo trên người cô, trông rất đẹp, là người có tiền
Lúc này, người đàn ông mới đưa đống giấy trong ngực mình đến trước mặt Cảnh Y Nhân, kích động đến mức vành mắt đỏ lên: “Giúp..
giúp tôi tìm..
tìm vợ tôi! Vợ tôi mất tích rồi!”
Nghe vậy, đôi mắt của Cảnh Y Nhân bỗng co lại
Cô nhìn ảnh chụp đen trắng của Tiết Phương Hoa mờ mờ không rõ được in trên giấy.
Lục Minh cũng đi đến, vô thức hỏi.
“Có chuyện gì thế?”
Cảnh Y Nhân nhìn Lục Minh với vẻ nghiêm trọng: “Tiết Phương Hoa mất tích rồi!” “..” Sắc mặt Lục Minh bỗng trầm xuống
“Chủ này, chú có nhớ vợ mình mất tích từ lúc nào không?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-boss-la-cong-chua/850008/chuong-984.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.