*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Cảnh Y Nhân ăn cơm trưa xong liền suy nghĩ xem có nên gọi điện thoại cho Trịnh Bội Bội để hẹn cha mẹ cô ta qua đây nói chuyện hay không
Nhưng cô còn chưa kịp gọi điện thoại thì quản gia Trần đã gõ cửa đi vào phòng và nói với Cảnh Y nhân.
“Cô Cảnh, ngài tổng thống gọi điện tới.” Nghe vậy, trong lòng Cảnh Y Nhân hoảng hốt, tổng thống biết được chuyển nhanh đến vậy sao? Cảnh Y Nhân đứng lên khỏi trên ghế mây, do dự một hồi mới đến gần máy bàn để bên cạnh giường, căng thẳng vươn tay ra nhận điện thoại.
Cảnh Y Nhân nhẹ nhàng “A lô” một2tiếng rồi gọi “Cha ạ.”
Bên kia điện thoại truyền tới giọng nói hiền hòa của ngài tổng thống, ông bình tĩnh hỏi: “Y Nhân, con mang thai rồi à?”
“Dạ, đâu có ạ?” “Không có? Cả thành phố S đều biết hết rồi
Rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì?” “...” Cả thành phố S đều biết sao? Vì sao cô không biết gì về chuyện này?
“Cha, con thật sự không mang thai
Cụ thể thì con không giải thích rõ ràng ngay lập tức được...” “Con không cần nói rõ ràng đầu, Y Nhân
Cha biết tính con hơi kiêu ngạo, có một số việc, con phải thông cảm nhiều cho Lục Minh
Lục Minh sinh ra ở nhà họ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-boss-la-cong-chua/849998/chuong-974.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.