*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Lục Minh đang ngủ, theo bản năng co cánh tay lại, làm cho người con gái trong lòng mình càng gần sát mình hơn...
Buổi trưa ngày hôm sau
Cảnh Y Nhân nhận được điện thoại của chị Cầu, cảnh quay hôm nay bị hoãn lại, đơn giản là vì Trịnh Bội Bội đang nằm viện nên không thể quay được
“Y Nhân, nghe nói lần này Trịnh Bội Bội bị thương không nhẹ
Có phải hôm qua cô đã ra tay quá nặng rồi không?” “..” Nghe vậy, Cảnh Y Nhân chau mày lại
Cô chỉ là cho Trịnh Bội Bội hai cái tát, chai thuốc cũng chỉ làm lợi của cô ta bị trầy xước mà thôi, cho dù bị thương cũng chỉ là ngoài da
Hơn nữa cô đã tìm hiểu rồi, uống Isoflavin quá liều thì cùng lắm chỉ là bị nôn mửa, ham ngủ vài ngày thôi, không2có gì đáng ngại cả
Bằng không thì cô cũng sẽ không dốc cả nửa chai vào miệng Trịnh Bội Bội
Nếu là loại thuốc gì khác thì cô sẽ không ép Trịnh Bội Bội ăn như thế đâu, ngộ nhỡ chết người thật thì cô còn ngại phiền đấy
“Không phải là chỉ cho cô ta hai cái tát thôi sao, làm gì mà đến mức ấy?” “Chủ yếu là do cô cho cô ta uống thuốc ấy
Hôm nay tôi đã lén tới bệnh viện xem Trịnh Bội Bội thế nào, nhìn trông khiếp lắm, tím tái hết cả mặt.” “...” Trong lòng Cảnh Y Nhân lộp bộp một trận: “Tôi cho cô ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-boss-la-cong-chua/849994/chuong-970.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.