*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Nghĩ vậy, Cảnh Y Nhân căng thẳng hỏi tài xế
“Lục Minh có nói gì không?” Tài xế lắc đầu: “Là quản gia Trần gọi cho tôi, nói là phải đưa cô trở về ngay, ngài Lục đang ở nhà chờ.” Cảnh Y Nhân liếc nhìn thời gian trên điện thoại một cái, mới mười rưỡi sáng, Lục Minh đến công ty được nửa tiếng đã về: Trong lòng Cảnh Y Nhân bỗng có dự cảm không hay, cô liền nhanh chóng đi ra ngoài
Thời tiết hôm nay nóng bức lạ thường, Cảnh Y Nhân vừa từ bệnh viện đi ra đã bị ánh mặt trời chiếu chói mắt
Cô nhanh chóng lên2xe để tài xế cho xe chạy đi.
Lúc về đến nhà thì đã là mười một giờ trưa.
Quản gia Trần lấm tấm mồ hôi trên trán, đứng ở cửa nghênh đón, thấy cảnh Y Nhân đã về bèn nhỏ giọng nhắc nhở: “Cô Cảnh, ngài Lục đang ở phòng làm việc chờ cô.” Cảnh Y Nhân bình tĩnh đáp lời, đứng thay giấy ở huyện quan rồi để túi xách xuống và đi lên trên tầng
Cảnh Y Nhân đi tới trước cửa phòng làm việc rồi dừng lại, cánh cửa chỉ khép hờ, Cảnh Y Nhân để tay lên cửa rồi đẩy vào
Thư phòng rộng rãi, giá treo tường được để đầy sách, trước bàn máy tính giữa phòng lại không có một bóng người
Cảnh Y Nhân đi vào trong,8căn phòng làm việc yên tĩnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-boss-la-cong-chua/849981/chuong-957.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.