Chương trước
Chương sau
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
2áng sớm ngày hôm sau, Cảnh Y Nhân vốn đã đặt hẳn đồng hồ báo thức, những bệnh ham ngủ của cô không hề được cải thiện chút nào
Ánh mặt trời ngoài cửa sổ đã chiếu đến tận mống rồi, chuông điện thoại vang lên ba lần, Cảnh Y Nhân mới tỉnh lại
Cảnh Y Nhân lười biếng không muốn cử động, toàn thân mềm oặt
Cô chỉ cảm thấy cả người không hề có một chút sức lực nào, khó có thể rời nổi cái giường này
Hôm nay, Cảnh Y Nhân không thể không đi kiểm tra được, mặc dù mệt nhoài nhưng cô vẫn quyết tâm vén chăn lên, chậm rãi xuống giường, tắt chuông báo thức trong điện thoại di động đi
Xỏ dép vào, mắt nhắm mắt2mở đi về phía nhà vệ sinh, cô đi vệ sinh trước, sau đó rửa tay, đánh răng, rửa mặt
Lúc đánh răng, cô còn cảm thấy buồn nôn
Thèm ngủ, nôn khan, thấy thế nào cũng giống triệu chứng mang thai
Dù vậy, Cảnh Y Nhân cũng không sao đoán ra nổi rốt cuộc mình đã mang thai kiểu gì, cho nên nhất định phải tới bệnh viện xem sao
Với tình trạng này, cô không thể lái xe được
Thay quần áo xong, cô bèn bảo tài xế chở cô đến bệnh viện
Tại Bệnh viện Thành phố, bên ngoài hành lang tràn ngập mùi nước khử trùng, Cảnh Y Nhân cẩm phiếu siêu âm đứng xếp hàng ở cửa
Khoảng tầm nửa tiếng sau mới tới lượt cô
Cảnh Y Nhân căng thẳng8đến mức lòng bàn tay toát đầy mồ hôi, nếu là có thai thật thì phải làm thế nào bây giờ? Đến khi loa gọi tên Cảnh Y Nhân, cô bước vào phòng siêu âm như một kẻ đang ưỡn ngực đi lên đoạn đầu đài, không còn đường nào quay lại nữa
“Cô nằm xuống, kéo quần xuống và nhấc áo lên.” Bác sĩ lạnh nhạt chỉ dẫn.
Cảnh Y Nhân nằm lên giường, kéo áo lên như bác sĩ nói
Nữ bác sĩ trung niên liếc cái bụng bằng phẳng trắng nõn của Cảnh Y Nhân một cái, bụng dưới còn có một vết sẹo mờ mờ rồi lạnh nhạt hỏi: “Cô từng sinh con rồi à?” “Vâng.” Cảnh Y Nhân bình tĩnh lên tiếng
“Điều dưỡng tốt lắm, nhìn9cô không giống chút nào.” Nói xong, bác sĩ vừa cầm máy siêu âm đã bôi thuốc chuyên dụng đi lên bụng Cảnh Y Nhân, Xúc cảm lành lạnh khiến cảnh Y Nhân không khỏi rùng mình
Máy siêu âm di chuyển tới chỗ bụng dưới có vết sẹo của Cảnh Y Nhân
Không lâu sau, bác sĩ hỏi: “Cô kiểm tra gì?” “Tôi kiểm tra xem có phải mình đang mang thai hay không? Kết quả thử máu biểu hiện là hooc-mon estrogen quá cao, là hiện tượng mang thai.” “Cô không có thai
Có phải cô uống thuốc linh tinh gì khiến hooc-mon estrogen tăng cao không?” Nghe vậy, Cảnh Y Nhân bỗng trợn tròn mắt, cô biết ngay là cô không mang thai mà, chỉ là estrogen hơi2cao mà thôi
Cảnh Y Nhân vẫn không yên lòng, lại hỏi lại một lần: “Thực sự không có dấu hiệu mang thai gì sao? Hôm trước có bác sĩ nói là tôi đã mang thai một tháng rồi.” Bác sĩ nhìn kỹ trong màn hình vi tính, dùng dụng cụ di chuyển trên bụng Cảnh Y Nhân mấy lần
Bà lắc đầu: “Không có gì cả
Tử cung rất khỏe mạnh.” “...” Cảnh Y Nhân thở dài một hơi, thế mà cứ sợ hãi suốt hai ngày nay đến độ mất hồn mất vía
Cô cầm khăn lên lau sạch bụng, buồng váy xuống rồi lại hỏi bác sĩ: “Nhưng mà tôi ham ngủ, lại nôn mửa nữa...”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.