Chương trước
Chương sau
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
2ho nên, Nhạc Phong để đại công chúa đưa Con tới cho anh ta.
Hiện tại nuôi sống bản thân mình cũng đã là một vấn đề đối với Hắc Long rồi, làm sao anh ta có thể chăm sóc thêm một đứa trẻ nữa chứ
Hơn nữa anh ta vốn còn đang sống dưới mái hiên của nhà họ Cảnh, nếu chăm sóc cả thằng bé thì hoàn toàn không thể đi làm được.
Hắc Long suy nghĩ hai ngày về công việc lần trước mà Lục Minh giới thiệu cho anh ta, cuối cùng chỉ có thể sầm mặt đi phỏng vấn
Ông chủ Kim Bích Huy Hoàng rất hài lòng về khả năng thưởng thức rượu của Hắc Long
Nhưng anh ta mới đi làm được hai ngày thì Cầu Cầu đột nhiên xuất hiện ở nhà họ Cảnh rồi.
Cẩu Cầu bốn tuổi, đã2đến lúc đi học
Bây giờ ngay cả việc đưa con tới nhà trẻ cũng đã là một vấn đề, cho nên anh ta chỉ có thể đến tìm Cảnh Y Nhân, để Cầu Cẩu ở lại nhà hai người họ một thời gian ngắn.
Trong khoảng thời gian này, anh ta sẽ cố kiếm nhiều tiền, để đến tháng chín này, con mình ít nhất còn được đi học
Đối với cảnh Y Nhân mà nói thì vấn đề của Hắc Long cũng không phải là vấn đề lớn
Nhà cô vốn đang chăm sóc hai đứa trẻ rồi, thêm một đứa nữa cũng chỉ là thêm chút đồ ăn, chia sẻ chút đồ chơi mà thôi, mấy đứa bé có khi lại thấy vui vẻ.
Cô cũng nghĩ đến nỗi khó xử của Hắc Long, anh ta không còn cách nào khác nên mới đưa8con tới nhà cổ
Cho nên cảnh Y Nhân lập tức đồng ý.
“Được
Anh đưa tờ giấy xét nghiệm cho tôi.” Cảnh Y Nhân vươn tay ra.
Thấy Cảnh Y Nhân thoải mái đồng ý như vậy, Hắc Long cũng không làm khó có thêm nữa, lấy tờ giấy xét nghiệm từ trong túi ra trả lại cho Cảnh Y Nhân.
Cảnh Y Nhân cảnh cáo: “Nếu anh mà dám nói ra thì tôi sẽ đuổi con trai anh ra ngoài đấy!”
“Đâu phải là tôi bị cắm sừng, liên quan gì tới tôi?”
“Anh nói lung tung cái gì đấy? Việc này còn chưa chắc chắn đấu, kết quả xét nghiệm có thể bị sai!” Cảnh Y Nhân tức giận giật lấy tờ giấy xét nghiệm trong tay anh ta, nhét lại vào trong túi xách rồi vươn tay về phía Tiểu Cầu Cầu mà nói: “Đi9nào, mẹ Cảnh sẽ dẫn con đi thăm em gái và em trai con nhé.” Bây giờ Cầu Cầu đã rất hiểu chuyện, biết cha đang gặp khó khăn nên mới đưa bé tới chỗ mẹ Cảnh
Trước đây, Cẩu Cầu đã từng ở đây một ngày, nên không hề sợ lạ chút nào, cậu cầm lấy tay Cảnh Y Nhân và cùng cô lên tầng
Hắc Long không ngờ chuyện của con trai lại có thể xử lý nhanh như vậy
Đêm nay, anh ta còn định đi gặp Nhạc Nhu, lại không muốn để Nhạc Nhu biết ngay cả con trai mà anh ta cũng không thể nuôi nổi, cho nên mới không đưa con cho Nhạc Nhu
Chỉ cần sống hết tháng này thì tiền mà anh ta tiết kiệm được sẽ dư dả rất nhiều
Tiểu Cầu Cầu vừa được Cảnh Y Nhân2đưa vào phòng bạn trẻ thì lập tức nhìn thấy Tiểu Đầu Đâu mặc áo liền váy đang ngồi dưới đất chơi bóng, nhóc liền vui vẻ gọi Tiểu Đâu Đâu: “Vợ ơi, em lớn rồi à?”
“..” Khóe miệng Cảnh Y Nhân giật giật
Nghe thấy tiếng gọi, Tiểu Đâu Đâu ngỡ ngàng nhìn Cầu Cầu đang đứng ở cửa, lại chuyển mắt nhìn sang Đại Đâu Đâu, dường như đang hỏi “Anh ấy đang gọi em à?” Tiểu Đâu Đâu đứng bên cạnh chiếc giường nhỏ để gập quần áo của mình lại, nhìn Cẩu Cẩu với ánh mắt ghét bỏ rồi quay đi luôn.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.