Chương trước
Chương sau
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
5ục Minh hung hăng, ngang ngược hôn Cảnh Y Nhân, giam cô ở trong ngực anh. Lục Minh đưa lưỡi thăm dò trong miệng cô, cạy mở hàm răng cổ, dây dưa với cái lưỡi nhỏ của cô, đảo qua từng tấc da thịt trơn mềm của cô, hận không thể vần và thân thể của cô. Anh chính là đang “muốn” có ngay ở chỗ này.
Bàn tay của anh lần vào trong quần áo cô. Lòng bàn tay nóng rực trượt trên từng tấc da thịt mềm mại của cô, nhẹ nhàng xoa nắn.
Lục Minh trêu chọc không chút kiêng kỵ, khiến toàn thân Cảnh Y Nhân run rẩy, cả người mềm nhũn.
Cảnh Y Nhân thầm hít một hơi, kéo ý chí sắp tan rã của mình về, bất ngờ đề nội lực, dùng một tay đẩy mạnh Lục Minh ra. Cô nhảy xuống khỏi người anh, giận dữ nhắc2nhở: “Lục Minh, đừng quên ba điều anh đã ký.”
Nói xong Cảnh Y Nhân dùng tay nhỏ lau sạch đổi mới vừa bị Lục Minh hồn đến sưng đỏ, hơi thở quen thuộc kia lại khiến cô khó chịu trong lòng. “...” Gương mặt Lục Minh lạnh lùng, dùng ánh mắt đầy ác liệt ngước nhìn mỗi động tác của cô. Bàn tay nhỏ của cô quệt miệng hết lần này đến lần khác, liên tục lùi về sau. Động tác đơn giản này lại khiến trái tim Lục Minh như thắt lại. Rõ ràng thân thể cô đã có cảm giác, toàn thân run rẩy, thế nhưng cô lại phản kháng để từ chối anh.
Lục Minh lạnh lùng đứng lên, chậm rãi đi về phía Cảnh Y Nhân.
“...” Cảnh Y Nhân bị khí thể lạnh lùng của Lục Minh Họa, cô sợ hãi lui lại một bước theo bản năng,8nhưng chân cô đá phải ghế sofa, hóa ra là đường cùng rồi!
Rõ ràng là cô bị ức hiếp, anh lại còn có vẻ tức giận hơn cô. Lục Minh đưa tay nâng cằm Cảnh Y Nhân lên, lạnh lùng mở miệng cảnh cáo: “Cảnh Y Nhân, chúng ta là vợ chồng.”
“...” Cảnh Y Nhân ngửa đầu nhìn chằm chằm vào đôi mắt thâm thúy lạnh lùng của anh.
Vợ chồng? Biết bọn họ là vợ chồng, anh lại có thể ở bên ngoài với người phụ nữ khác một năm không trở lại hay sao? Anh với Trịnh Bội Bội ở cùng một chỗ lâu như vậy, ai có thể tin rằng chưa từng có chuyện gì xảy ra? Ngay cả khi Trịnh Bội Bội đã trở về nước, anh cũng chưa trở lại. Anh cầm một tờ giấy chứng minh “Không có hành vi tình dục” của bệnh viện về6là có thể lừa được cô sao? Anh coi Cảnh Y Nhân cô vẫn là cô gái ngờ nghệch, chỉ cần Lục Minh anh nói cái gì là cô sẽ tin theo răm rắp hay sao? Nói đi là đi, nói về là về, còn muốn có coi mọi chuyện như chưa hề xảy ra, để sống vui vẻ cùng anh sao?
Tại sao đàn ông luôn ích kỷ như vậy?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.