*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
cảnh Y Nhân cười với hai đứa con đáng yêu của mình rồi xoay người đi làm.
Sau khi Cảnh Y Nhân chào tạm biệt con thì nhanh chóng xuống tầng.
Lục Minh đợi Cảnh Y Nhân ở dưới tầng một lúc lâu để chờ cổ xuống ăn sáng. Chỉ là Cảnh Y Nhân không đi về phía bàn ăn, thậm chí cô còn không nhìn Lục Minh lấy một cái. Khi lao xuống khỏi cầu thang, cô đi thẳng tới huyền quan, cứ thế thay giày, trông dáng vẻ như sắp phải đi ngay vậy. Hơn nữa, bộ quần áo giá rẻ mà cô2mặc là do cổ tự mua. Bộ quần áo Lục Minh đặt ở đầu giường buổi sáng cô cũng không mặc. Trên bàn ăn, mặt mũi Lục Minh đen như đáy nồi.
Quản gia Trần đã làm quản gia được 30 năm đương nhiên sẽ biết nhìn sắc mặt chủ nhân.
Ông vội hỏi Cảnh Y Nhân đang ngồi bệt ở tấm ván gỗ ở bậc thang để đổi giày: “Cô Cảnh! Cô vẫn chưa dùng bữa sáng!” Cảnh Y Nhân không quay đầu lại: “Tôi không ăn đâu! Sáng nay tôi còn có việc.” Nói rồi Cảnh Y Nhân thay giày xong chạy luôn ra ngoài. Mới chạy được hai bước, lúc này Cảnh Y Nhân mới phát hiện ra cô không lái8chiếc xe cũ của Cảnh Hi đến đây. Từ khi thi lấy bằng lái xe xong cô vẫn luôn lái chiếc xe bọ rùa cũ của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-boss-la-cong-chua/849896/chuong-872.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.