*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Y...”
“Có chuyện thì nói, có rắm mau thả! Hôm nay tôi rất mệt, muốn nghỉ ngơi sớm một chút!” Lục Minh vừa mở miệng đã bị Cảnh Y Nhân ngắt lời. Cô lấy một bộ quần áo ngủ trong tủ ra, vắt trên khuỷu tay rồi đóng cửa tủ quần2áo lại.
Cô nhướng mày, nhìn Lục Minh, chờ lời anh nói.
“...” Bị Cảnh Y Nhân hỏi như vậy, Lục Minh không nói được câu nào.
Căn bản anh không hề làm gì sai. Năm ngoái anh bị người ta hãm hại nên mới ngủ chung với Trịnh Bội Bội, cũng may chưa làm gì cả. Anh chưa kịp giải thích đã bị cưỡng chế đưa đến nước F để chịu khổ rồi, đã thế còn đi cả một năm. Về lý mà nói, Lục Minh phải chịu khổ sở và oan ức lớn hơn Cảnh Y Nhân nhiều.
Lúc này, ở trước mặt Cảnh Y Nhân, anh lại giống như một con sói nhỏ, khí thế thì mạnh mẽ lắm, nhưng lại không có sức mạnh thật8sự.
Một hồi lâu Lục Minh mới mở miệng: “Năm ngoái, chuyện kia anh bị người khác hãm hại.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-boss-la-cong-chua/849887/chuong-863.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.