*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Khi nhìn thấy các loại động vật, Tiểu Đâu Đâu vô cùng hào hứng, vỗ tay cười khanh khách, nhóc còn muốn tặng kẹo que trong tay mình cho bạn khỉ ăn nữa.
Tiểu Đâu Đâu và Đại Đâu Đâu thực sự vô cùng dễ thương, quá mức đáng yêu, đôi lúc còn có người chụp ảnh hai nhóc.
“Bạn nhỏ! Cha và mẹ đưa các nhóc ra ngoài chơi phải không nè?” “Ma ma! Ma ma!” Tiểu Đâu Đâu vẫn còn nói ngọng, nhóc sờ mặt của Cảnh Y Nhân trả lời câu hỏi của người khác.
Đại Đâu Đâu ở bên cạnh thì trừng mắt nhìn người đặt câu hỏi rồi lạnh lùng mở miệng: “Chúng con không có cha!”2Đại Đâu Đâu nói chuyện rõ ràng hơn Tiểu Đâu Đâu rất nhiều. “...” Một câu nói của Đại Đâu Đâu làm Cảnh Y Nhân và người kia đều lúng túng...
ở sân bay, người đến người đi nhộn nhịp, giọng nói ngọt ngào của nhân viên phát thanh vang vọng khắp trong sảnh của nhà ga quốc tế.
Lục Minh vừa xuống máy bay, hai tay trống không, ngoại trừ trong túi phía sau quần jeans được nhét một quyển hộ chiếu và vé máy bay đã hết hiệu lực thì dường như trên người không còn gì khác. Lục Minh đứng văn phòng thông tin di động* bên cạnh quầy miễn thuế ở nhà ga sân bay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-boss-la-cong-chua/849884/chuong-860.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.