*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Trong khoảng thời gian này Lục Minh không trở về à?”
“...” Cảnh Y Nhân mặc kệ cô ta không đáp lại lời nào. “Sau chuyện lần trước, Trịnh Bội Bội liền ra nước ngoài, cô có biết không?”
“Chưa xem mấy thứ Trịnh Bội Bội chia sẻ cho bạn bè à? Cô ta nói đang ở nước ngoài hưởng tuần trăng mật đấy! Mặc dù chưa nói đi với ai, nhưng không cần nói chắc cô cũng biết rồi!” Lý Đồng cố tình ám chỉ. Nghe vậy, bàn tay đang cầm túi của Cảnh Y Nhân đột nhiên siết lại, cô thầm hít vào một hơi. Vẻ mặt cô lạnh lùng2đến tái mét.
Lục Minh mất tích một tháng là vì đi hưởng tuần trăng mật với Trịnh Bội Bội ở nước ngoài ư? Bọn họ cứ trực tiếp bỏ trốn như vậy sao? Nói như vậy nghĩa là Lục Minh không phải bị người ta chuốc thuốc mà là anh tự nguyện.
Trước đó trong lòng Cảnh Y Nhân còn mang chút hi vọng, Lục Minh có lý do để làm vậy, không phải anh tự nguyện. Lúc này đây một chút hi vọng của cô đã hoàn toàn tan biến.
Thấy khuôn mặt xinh đẹp của Cảnh Y Nhân trở nên trắng bệch, khóe miệng Lý Đồng nhếch lên một nụ cười. “Cảnh Y Nhân à, cổ đừng nghĩ linh tinh! Đàn ông chính là như thế,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-boss-la-cong-chua/849880/chuong-856.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.