*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Bà còn mời bác sĩ tâm lý hàng ngày đến nói chuyện với cô.
Tình hình này kéo dài cả một tháng.
Mà Lục Minh dường như đã bốc hơi khỏi thế giới của Cảnh Y Nhân, chưa từng xuất hiện.
Thậm chí Cảnh Y Nhân đã thử chủ động tìm Lục Minh, nếu anh thực sự thích cô gái Trịnh Bội Bội kia thì cô sẽ ra đi. Tình huống xấu nhất này cô cũng đã nghĩ đến rồi. Nhưng điện thoại của Lục Minh vẫn tắt máy, tới giờ vẫn chưa gọi được.
Đột2nhiên, vào một ngày của một tháng sau đó, Cảnh Y Nhân ra khỏi phòng.
Cô giam mình trong phòng cả tháng trời, cơ thể vốn nhỏ bé, hiện tại còn gây đến mức người ta nhìn mà đau lòng.
Ngô Tú Quyên đang dùng bữa ở trong phòng ăn, khi nhìn thấy cảnh Y Nhân từng bước đi từ trên lầu xuống, bà kinh ngạc tới ngày người, miệng há hốc ra. Cô mặc chiếc váy hoa nhàu nhĩ, đi chân trần, bàn chân nhỏ trắng nõn, bước từng bước đi xuống trên sàn gỗ.
Người giúp việc đi qua đều cung kính cúi đầu hồ lên: “Chào mợ chủ!” Bước chân Cảnh Y Nhân không dừng lại: “Lấy giúp tôi bát cơm!” rồi cô đến bên cạnh Ngô Tú8Quyên kéo ghế dựa ra ngồi xuống.
Trên bàn cơm chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-boss-la-cong-chua/849878/chuong-854.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.