*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Cô cố tình khi nhắm mắt lại, nhưng trong đầu vẫn không ngừng nghĩ ngợi. Nếu là trước kia, Cảnh Y Nhân khẳng định sẽ nghĩ biện pháp gọi Lục Minh tỉnh dậy mà chất vấn một phen trước, hỏi anh vì sao phải làm như vậy? Mặc kệ có phóng viên ở đó hay không. Nhưng gần đây, bản thân Cảnh Y Nhân cũng phát hiện cảm xúc của cô dễ mất khống chế, chuyện gì cũng hay nghĩ về chiều hướng tệ nhất, càng nghĩ lại càng khó chịu. Không biết rốt cuộc là vì sao mình phải sống? Cô bắt đầu nghĩ đến chuyện mình sống lại ở thế giới này chính là vì tiếp tục duyên phận từ kiếp trước với cữu cữu.
Chỉ vì Lục Minh mà tồn tại,2mà sống. Bây giờ cô đã không có Lục Minh nữa, hai bàn tay trắng rồi.
Cô sống còn có ý nghĩa gì? Bỗng nhiên, Cảnh Y Nhân lại nghĩ đến cái chết. Cô rõ ràng vẫn chưa sống đủ, chính mình cũng không rõ vì sao lại nghĩ như thế. Ngay tại lúc này, cửa phòng kêu “kẹt” một tiếng. cảnh Y Nhân chậm rãi nâng mí mắt lên, tiếp tục nhìn trần nhà.
Cô tưởng Nhạc Phong quay lại, kết quả lại có tiếng hai người phụ nữ vang lên ở cửa.
“Phiền cô quá.” “Đừng khách khí.”
Sau đó cửa phòng đóng lại, rồi tiếng giày cao gót giẫm lên sàn nhà vang lên.
Người phụ nữ đi vào trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-boss-la-cong-chua/849873/chuong-849.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.