Chương trước
Chương sau
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
5ảnh Y Nhân đột nhiên chửi bậy, có vài người xung quanh nghe được, còn có người giơ điện thoại chụp ảnh Cảnh Y Nhân.
Nhạc Phong nhíu mày, lập tức tách ra khỏi Lý Đồng, tiến lên ngăn lại, sau đó kéo Cảnh Y Nhân đến chỗ ít người.
“Đã xảy ra chuyện gì thế?” Khuôn mặt Cảnh Y Nhân đầy vẻ lo lắng: “Lục Minh đã biến mất hơn nửa giờ rồi, gọi điện thoại cũng không thấy nghe.” “Lục Minh là một người đàn ông trưởng thành, sẽ không gặp chuyện gì đâu. Để anh đi hỏi thăm xem thế nào.” Người tổ chức lần này là Lưu tổng, nếu Lục Minh xảy ra chuyện gì, ông ta không thoát được trách nhiệm.
Nhạc Phong lập tức dẫn Cảnh Y Nhân trực tiếp đi tìm Lưu tổng hỏi rõ tình hình.
Lưu2tổng đang cùng đối tác khác chào hỏi hàn huyên, từ xa nhìn thấy cảnh Y Nhân đi tới, ông ta hơi khựng lại, dường như cố ý muốn né tránh cô.
Cảnh Y Nhân còn chưa tới gần, Lưu tổng hỏi han người khác vài câu rồi định xoay người chạy.
Nhạc Phong lập tức bước nhanh tới ngăn Lưu tổng lại. “Lưu tổng, ông đi đâu vậy?” “...” Lưu tổng xấu hổ cười, chào hỏi Nhạc Phong một câu rồi nhìn thoáng qua Cảnh Y Nhân vừa đi đến trước mặt. “Tôi mót quá nên đang định đi nhà vệ sinh ấy mà!” Nhạc Phong liếc nhìn sau lưng Lưu tổng một cái: “Không phải nhà vệ sinh ở phía bên kia sao?” “...” Lưu tổng khựng lại, cúi người mà cười ha hả: “Tôi quýnh quá nên chắc nhớ nhầm8mất rồi!” Nhạc Phong cũng không quanh co lòng vòng, trực tiếp mở miệng: “Lưu tổng, bây giờ Lục tổng biến mất, nếu mà anh ta đã xảy ra chuyện gì, thân là người tổ chức bữa tiệc này, ông cảm thấy ông thoát nổi trách nhiệm không?” “...” Nghe vậy, Lưu tổng giật mình hoảng sợ, vội quay đầu lại, giống như muốn giải thích nhưng vừa nhìn thấy cảnh Y Nhân thì lại ngậm miệng lại.
“Không sao đâu. Nơi này có an ninh tốt như vậy, sao có thể xảy ra chuyện gì, phỏng chừng Lục tổng chỉ đi ra ngoài hít thở không khí thôi, ở đây nhiều người cũng ngột ngạt.” Lưu tổng nào dám nói mình vừa nhìn thấy Lục Minh đi làm gì. Lúc nhìn thấy cảnh ấy, ông ta cũng hoảng sợ, nhưng ngẫm6lại mình bình thường cũng như vậy, cũng có thể hiểu được.
Lưu tổng không chịu nói, Cảnh Y Nhân lại buồn bực trong lòng, cô lấy di động ra gọi điện thoại cho Lục Minh, vẫn không có ai nghe máy.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.