Khi thấy người trước mắt mình là cảnh Y Nhân, sắc mặt Lục Minh lập tức dịu dàng lại, đột nhiên dường như anh nhớ tới điều gì, ngay sau đó lại lạnh mặt, nhắc: “In lại phần tài liệu. Pha một cốc cà phê khác.2Tháng này... trừ 100 đồng tiền lương.”
“...” Ngày đầu tiên đi làm cô đã gặp rắc rối rồi.
Cảnh Y Nhân cũng không có gì không vui. Lục Minh phần việc công và việc tư rõ ràng giúp cô có thể không ỷ lại vào anh. “Vâng!8Ông... chủ!” Cảnh Y Nhân suýt nữa thì quên, vội vàng đổi chữ “xã” thành chữ “chủ“. Cô lau khô bàn rồi cầm phần tài liệu bị ướt và cà phê đi ra ngoài. Lục Minh nhìn theo bóng lưng của Cảnh Y Nhân, khóe miệng2hơi cong lên. Cô đúng là chăm chỉ. Cảnh Y Nhân nhớ Lục Minh bảo cô đem phần tài liệu này đi in lại. Cảnh Y Nhân biết dùng máy vi tính một chút. Lưu Hiểu Đông đã gửi phần tài liệu cần phải in cho2Cảnh Y Nhân. Cảnh Y Nhân mở văn bản ra, cứ thể ấn vào nút in, sau đó nó sẽ tự động in, như thể cũng tiện. Cảnh Y Nhân nhìn bàn làm việc của mình, cái máy in vuông vức màu đen đang nhả ra6từng tờ giấy lít nha lít nhất toàn chữ là chữ. Đồ vật hiện đại này thật cao cấp, cứ thế xoẹt xoẹt đã ra sản phẩm rồi. Kết quả, mới in được một nửa, màu của chữ càng lúc càng nhạt, sau đó máy không hoạt động nữa, một tờ giấy bị kẹt ở trong không ra được. Cảnh Y Nhân hỏi Lưu Hiểu Đông: “Chuyện gì vậy? Bị hỏng rồi sao?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-boss-la-cong-chua/849848/chuong-824.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.