*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Cảnh Y Nhận thấy mấy ngày nay, bản thân mình không còn giống chính mình nữa. Rốt cuộc cô bị làm sao vậy? Lúc tới văn phòng của Lục Minh thì anh đang họp trong phòng hội nghị. Cảnh Y Nhân ngồi trong văn phòng, cầm điện thoại nghịch để chờ Lục Minh. Cảnh Y Nhân đợi tới lúc đã hết giờ làm việc, ngay cả các thư ký trong phòng thư ký đã tan làm rồi mà Lục Minh vẫn chưa quay lại.
Trong lòng Cảnh Y Nhân bắt đầu nóng ruột.
Rõ ràng có rất nhàn rỗi, không có chuyện gì, cũng không vội về nhà, vì sao lại thấy buồn bực như thế chứ? Nghĩ vậy, Cảnh Y Nhân tự bắt mạch cho mình, ngoại trừ gan có hơi2nóng thì cũng không có bệnh tật gì khác. Ngay lúc Cảnh Y Nhân đang ngây người thì đột nhiên đèn trong văn phòng bị tắt. Căn phòng tối đen.
Không chỉ có văn phòng, mà đèn ở ngoài phòng thư ký cũng đã tắt. Lúc này Cảnh Y Nhân mới phát hiện tất cả mọi người ở bên ngoài đều đã tan làm và đi hết rồi.
Lục Minh không quay lại văn phòng, không ai biết cô ở đây sao? Ngoài cửa sổ trời cũng sắp tới rồi. Trong lòng Cảnh Y Nhân thấy thật chua xót, vội lấy điện thoại ra gọi cho Lục Minh.
Điện thoại được bắt máy rất nhanh.
Cô gằn lên: “Anh đang ở đâu?” Cảnh Y Nhân ấm ức tới mức nước mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-boss-la-cong-chua/849844/chuong-820.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.