*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Các khán giả trong rạp xem tới cuối phim, không ai là không khóc.
Ngay cả Cảnh Y Nhân, khi phim bắt đầu chiếu cô đã đỏ bừng cả mắt rồi.
Khi xem hết phim, cô đã dùng hết cả một túi khăn giấy để lau nước mắt. So với bất cứ ai ở đây, cô có thể cảm nhận rõ tâm tình của hoàng để cữu cữu lúc đó.
Nhìn thấy cảnh Y Nhân khóc sướt mướt, Lục Minh có chút hối hận khi đầu tư bộ phim này.
Sở2dĩ anh làm như vậy là để có được vui, để cô không thấy cô độc khi ở thế giới này.
Kết quả, khi hết phim, đèn đã sáng, tất cả mọi người đã đi hết rồi mà cảnh Y Nhân vẫn ngồi khóc tại chỗ.
Ngay khi Lục Minh lo cô đã quá đau buồn thì Cảnh Y Nhân lại nhào vào lòng anh, ôm chặt lấy anh.
“Cậu ơi! Cậu ơi!” “...” Lục Minh siết chặt cánh tay: “Là anh không tốt, không nên để em xem phim này.” Cảnh Y Nhân lắc đầu ở trong lòng anh: “Cảm ơn cậu! Em khóc vì em vui thôi!” Ai cũng không biết, khi cô tới thế giới xa lạ này đã sợ hãi8như thế nào, cô đã nhớ nước Lộc Nguyên và muốn trở lại đó nhiều ra sao.
Lục Minh vẫn luôn ở bên cạnh cô,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-boss-la-cong-chua/849842/chuong-818.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.