*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Phu nhân của Lục tổng thật hạnh phúc, nhất định là một đại mỹ nhân.” Người cực kỳ ít giao tiếp với người ngoài như Lục Minh chỉ cần nhắc tới Cảnh Y Nhân là lại cảm thấy rất hảo cảm, nghe người khác khích lệ Cảnh Y Nhân, Lục Minh còn vui vẻ hơn cả khi mình được khích lệ. Khóe miệng anh nhướng lên: “Đương nhiên rồi! Hơn nữa, cô ấy còn rất thông minh.” “Chẳng lẽ phu nhân của ngài không có khuyết điểm gì à?” “Không có khuyết điểm! Ở trong mắt tôi, khuyết điểm của cô ấy cũng là ưu điểm.” Các cô gái đều mang vẻ mặt ngưỡng mộ, hâm mộ trầm trồ mà nhìn2Lục Minh. “Nghe Lục tổng nói như vậy, em muốn gặp phu nhân của ngài quá, chị ấy thật hạnh phúc!” “Hôm nay cô ấy không rảnh đến đây.” Lạc Tử Kiều đứng cạnh nhìn Lục Minh mà nghẹn lời, đúng là một mình cũng có thể khoe tình cảm...
Lúc ấy, cánh cửa phòng bị đẩy ra, một người bước vào, khiến mọi người xung quanh chú ý.
Người đàn ông đó có dung mạo tuấn mỹ, dáng người trác tuyệt, không kém gì Lục Minh.
Đặc biệt anh ta có đôi mắt phượng xinh đẹp giống như có thể cứu lấy linh hồn của người ta vậy, vừa nhìn thấy là không dời nổi tầm mắt.
Lục Minh cũng chú ý tới, nhìn về phía cửa... anh ta đến rồi.
Bóng đêm động lòng người, ánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-boss-la-cong-chua/849820/chuong-796.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.