*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Nhìn một tập tiền trong tay Nhạc Phong, người đàn ông cười tham lam, hắn cùng hai tên còn lại đang ngồi trên tảng đá nhìn Nhạc Phong, rồi vươn tay cầm lấy tiền của anh ta. “Được rồi! Ngồi xuống ăn đi!” Nhạc Phong ngồi xuống, cùng bọn họ dùng dao chia lợn sữa để ăn, không có gia vị gì, chỉ có nửa bát nước mắm để chấm ăn.
Trong lúc ăn, Nhạc Phong tỏ ra như đang nói chuyện phiếm. “Mấy anh đi săn thú mà còn mang cả trẻ con cơ à?” Nói xong, Nhạc Phong liếc về phía căn nhà đá một2cái. Ngọn nến tối mờ chiếu sáng, lúc tỏ lúc mờ, chỉ nhìn thấy một chiếc giường trúc và nửa bóng người. Chỉ có tiếng khóc của đứa trẻ, không còn âm thanh nào khác, tức là trong phòng chỉ có đứa trẻ hoặc là có một người và đứa trẻ.
Nếu là hai người lớn, khi thấy đứa trẻ khóc thành như vậy không thể nào lại mãi không nói câu gì.
Xem ra bọn chúng không có nhiều người, chỉ có vài tên này. “Hết cách, đâu có ai trông trẻ”
“Có phải đứa trẻ đang đói bụng không thể, nó khóc kinh quá!”
“Anh cứ ăn đi, lải nhải cái gì, có phải con anh đâu, quản nhiều như vậy làm gì!” Tên thợ săn râu ria xồm xoàm không kiên nhẫn dùng chân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-boss-la-cong-chua/849802/chuong-778.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.