Chương trước
Chương sau
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Nhưng mà anh ấy trước giờ chưa từng nói thích tôi, cũng không có tỏ tình. Hơn nữa anh ấy là ảnh đế, sao có thể thích tôi chứ. Chẳng qua anh chỉ trêu đùa tôi mà thôi!”
Nói xong, Bạch Vân ấm ức bĩu môi.
“...” Cảnh Y Nhân lại hỏi: “Vậy cô thích anh ta không?” “Anh ấy là ảnh để, ai mà không thích chứ?” “Cái tôi nói không phải là loại yêu mến thần tượng, mà là yêu thích của con gái với con trai ấy.” Bạch Vân lại lắc đầu lia lịa: “Không biết nữa!” Cô ấy chưa từng yêu đương, làm sao biết đâu là yêu thích của con gái với con trai, đâu là yêu mến sùng bái thần tượng2chứ.
“Vậy cô trực tiếp hỏi anh ta không phải được rồi sao?” Bạch Vân ngước mắt mờ mịt nhìn chằm chằm Cảnh Y Nhân: “Phải hỏi thế nào?” “Hỏi anh ta có thích cô hay không?” Vẻ mặt Bạch Vân bất đắc dĩ: “Hỏi như vậy thì anh ấy đương nhiên sẽ nói thích, đối với mỗi fan hâm mộ anh ấy đều nói thích, còn nói yêu bọn họ. Hơn nữa, anh ấy còn khẳng định sẽ làm cho tôi thích anh ấy.”
“...” Cảnh Y Nhân quả thật khó có thể khai thông Bạch Vân, cô ấy không hiểu sự yêu mến của fan hâm mộ và tình yêu của người yêu nhau là khác nhau sao? “Chẳng lẽ cô không thích anh ta8sao?”
Bạch Vân do dự một lát, vẻ mặt âu sầu, có chút tự ti mở miệng:
“Loại con gái nông thôn giống như tôi vẫn còn tự biết mình lắm. Tôi chưa từng nghĩ đến chuyện có gì đó với Lạc ảnh đế. Người nổi tiếng như anh ấy có rất nhiều cô gái bên cạnh, thiếu một người cũng không tính là gì. Nhưng tôi không giống vậy, tôi chỉ muốn tìm một người đàn ông đối xử tốt với tôi rồi về sau gả cho anh ấy, trải qua một cuộc sống bình lặng thôi.” “Anh ấy trồng cây, tôi thì tưới nước, anh ấy làm việc, tôi sẽ nấu cơm cho anh ấy, giống như cha mẹ tôi là được rồi!”
“...” Khóe miệng2Cảnh Y Nhân khẽ giật.
Bạch Vân thật sự là đơn thuần, đơn thuần đến mức Cảnh Y Nhân muốn không thích cô ấy cũng khó.
Nhưng cũng đơn thuần đến mức phản ứng cũng chậm chạp. Chỉ sợ ảnh để Lạc theo đuổi cô ấy thì phải chịu không ít cực khổ.
Bạch Vân thà đồng ý gả cho nông dân cũng không muốn gả cho ảnh để Lạc. Cảnh Y Nhân và Bạch Vân vẫn luôn trò chuyện về ảnh để Lạc.
Mà tình hình hiện giờ chính là nhắc Tào Tháo thì Tào Tháo đến.
Ánh mắt Cảnh Y Nhân nhìn xuyên qua sau lưng Bạch Vân, nhìn thấy một thân ảnh quen thuộc đang bước từng bước đến gần. Bạch Vân giống như hoàn toàn không2phát hiện ra ảnh để Lạc đã đến, cô ấy nói đến nước bọt bắn tung tóe. Ảnh để Lạc đi từng bước một đến gần, Cảnh Y Nhân ngước mắt nhìn anh ta một cái.
Ngón tay Lạc Tử Kiều đặt ở bên môi nhìn về phía Cảnh Y Nhân làm động tác im lặng, anh ta vẫn đứng ở sau lưng Bạch Vân.
“Anh ấy là một ngôi sao lớn, tôi không thích anh ấy là điều không thể nào. Nhưng loại thích này cũng không phải là loại thích mà cô nói. Hơn nữa, anh ấy mỗi ngày đều có tin tức trên báo, trên mạng, rồi còn có scandal cùng với nữ ca sĩ, nữ diễn viên nào đó nữa.”
“Cô ghen sao?” Cảnh6Y Nhân cố ý hỏi một câu.
Bạch Vân lắc đầu, cười ngượng ngùng, gãi gãi đầu: “Sao tôi có thể ghen chứ!” Cô không có tư cách ghen có được không: “Tôi cảm thấy những người đẹp kia rất xứng với anh ấy, đứng chung một chỗ chính là trai tài gái sắc!” Ảnh đế Lạc đứng sau lưng Bạch Vân, vốn gương mặt còn đang tươi cười, khi nghe đến câu cuối của Bạch Vân thì nụ cười trên mặt thu lại, gương mặt lạnh đến tái nhợt!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.