*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Không cần đâu!”
“Ông xã cháu không uống canh!” Cảnh Y Nhân và Lục Minh đồng thời mở miệng.
Tròng mắt Cảnh Y Nhân co rụt lại, tim cũng vọt lên. Cô cực kỳ hoài nghi, nểu Vương Thu Thủy thật sự múc canh cho Lục Minh, anh có nổi giận mà lật bàn lên không. Vương Thu Thủy mờ mịt nhìn cảnh Y Nhân. “Không uống canh còn nấu làm gì?” Cảnh Y Nhân xấu hổ cười: “Nấu cho hai người uống đó! Hai người là khách mà!”
Nghe vậy, Vương Thu Thủy cười không khép miệng lại được, khách khí bưng bát canh đến trước mặt mình và chồng.
“Y Nhân, cháu thật hiếu thuận!” “...” Cảnh Y Nhân lười so đo. Dù sao bác gái cũng hiếm khi mới tới nhà bọn họ chơi2một chuyến. Cô và Lục Mình ăn được vài miếng cơm, đều là ăn cơm trắng. Đồ ăn còn lại cũng bị Vương Thu Thủy lật giở tới rối loạn. Đợi đến khi bữa tối sắp chấm dứt, Tiểu Đâu Đâu ngủ ở nội trong phòng khách tỉnh lại.
Cảnh Y Nhân đoán chắc bé đói bụng, chuẩn bị bảo bảo mẫu đi pha sữa. Kết quả Vương Thu Thủy bưng bát canh rời khỏi vị trí, đi về phía nối Tiểu Đâu Đâu.
Vừa đi vừa trêu đùa bé.
“Bé con! Có phải con đói rồi không? Bà nội cho con ăn canh nhé!” Nói xong Vương Thu Thủy múc một chén canh nóng cho vào miệng, ùng ục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-boss-la-cong-chua/849760/chuong-736.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.