Cô ngẩn ra, vươn tay nhặt sợi lông, trông nó rất giống sợi lông trên chiếc áo khoác lông cừu của cô.
Nghĩ đến đây, Cảnh Y Nhân lập tức ra khỏi xe, vòng ra phía sau để mở cốp, thấy chiếc hộp trong suốt mà cô đựng quần áo đã trống không. Chiếc áo ấy đã không cánh mà bay, chỉ còn chiếc hộp rỗng, cả giày2của cô cũng không còn. Lục Minh đều đưa hết cho Nhạc Nhu sao? Hay là chỉ mang đi giặt? Nhưng không đến mức mang cả giày đi giặt chứ? Cô nhớ rõ lúc Lục Minh tặng cô chiếc áo ấy, anh nói cả thế giới chỉ có 5 chiếc.
Lục Minh đã chi rất nhiều tiền để mua tặng cô chiếc áo đó nên cô luôn vô6cùng quý trọng nó không phải bởi tác dụng của nó mà vì tấm lòng của Lục Minh đã làm cô cảm động.
Bây giờ anh lại lấy món quà ấy tặng cho người khác sao?
Vì sao Lục Minh không nói với cô một tiếng, tuy mấy thứ này đều là Lục Minh bỏ tiền mua, anh muốn cho ai cũng được, nhưng tại sao rõ ràng anh7đã tặng cô rồi mà còn mang cho người khác, vậy là có ý gì? Bất kể quan hệ giữa Nhạc Nhu và Lục Minh là gì, nhưng nếu chị ấy đã là người phụ nữ của Hắc Long, Lục Minh còn sợ Hắc Long sẽ bạc đãi chị ấy sao? Rốt cuộc trong lòng Lục Minh nghĩ thế nào mà phải làm như vậy? Nghĩ đến4đây, trong lòng Cảnh Y Nhân bỗng cảm thấy hơi khó chịu. Không phải cô không tin tưởng Lục Minh mà là hành động của anh khiến cô không hiểu được. Lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-boss-la-cong-chua/849690/chuong-665.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.