*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Khi ấy, cô ta sẽ vĩnh viễn thoát khỏi thân phận thấp hèn làm gián điệp, con của một tội phạm... Vậy mà nhẫn nhịn bao nhiêu năm, cuối cùng cô ta lại chẳng là gì cả.
Nếu không vì Nhạc Nhu thì cô ta đâu có ra nông nỗi này? Cô ta gánh chịu thay cho Nhạc Nhu nhiều tai nạn như vậy mà không được tính công lao à? Tiết Phương Hoa2càng nghĩ càng hận, hung hăng nhìn chằm chằm vào Cầu Cầu trước mặt... Tất cả sự tức giận cuộn trào trong lòng, cô ta không thể khống chế được mà dồn nó lên người Cầu Cầu. Một cái tát không chút lưu tình giáng xuống mặt Cầu Cầu. Cầu Cầu dù sao cũng chỉ là đứa bé, mặc dù thường ngày bé rất thông minh, nhưng vẫn không thể đề phòng được cái tát bất ngờ của Tiết Phương Hoa. Cầu Cầu hứng trọn một chưởng của Tiết Phương Hoa, bị đánh bay ra ngoài, đập mạnh vào tủ quần áo rầm” một tiếng. Bé bị sứt đầu, chảy máu, nằm trên mặt đất không nhúc nhích.
Thấy thế, lão Tiết âm thầm hít sâu một hơi, tát Tiết Phương Hoa một cái.
“Con điên6rồi à?“.
Thân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-boss-la-cong-chua/849631/chuong-606.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.