*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Năm đó sau khi cô ta hiến tạng đã để lại di chứng, công lực toàn thân bị phể hết. Nhạc Nhu thật lại được anh ta giữ ở bên mình, một tay bồi dưỡng trở thành gián điệp đứng2đầu nước F.
Lão Tiết bị Hắc Long một cước đá bay, lại bò đến tiếp tục ôm chân anh ta. Ông ta nước mắt giàn giụa, gân xanh trên trán nổi lên, không ngừng kích động thở gấp.
“Đại vương tử! Đại vương tử! Ngài không thể thấy chết mà không cứu được, mặc dù Phương Hoa không phải con ruột của tôi, nhưng do một tay tôi nuôi nó lớn lên, con bé gánh chịu tất cả tai nạn thay Nhạc Nhu, nếu không thì năm đó chính Nhạc Nhu phải làm phẫu thuật chứ không phải nó. Nếu vậy thì bây giờ làm gì có Cầu Cầu? Hơn nữa nếu tổng thống biết mẹ Cầu Cẩu chính là người nhà họ Nhạc năm xưa, nhất định sẽ không để...”
Hơn620 năm trước, lúc lão Tiết ôm Nhạc Nhu một tuổi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-boss-la-cong-chua/849628/chuong-603.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.