*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Lần nào cô cũng chỉ gọi anh là “Lục Minh” hoặc là “ông xã“.
Anh thật sự nhớ mỗi lần cô gọi anh là “cậu“.
Đó đã không chỉ là biệt hiệu mà còn là minh chứng cho sự ỷ lại và tình yêu của Cảnh Y Nhân với anh.
Lục Minh đột nhiên vươn một tay ôm cô vào trong lòng, mãnh liệt hôn lên môi cô, chỉ hận không thể làm cô hòa tan vào trong máu thịt của mình. Trong2tiếng thở dốc của họ chỉ có hơi thở của đối phương. Cảnh Y Nhân bị Lục Minh ôm lấy, hai chân cách khỏi mặt đất, đi về phía giường lớn.
Hai người nhẹ nhàng ngã xuống giường.
Lục Minh vén sợi tóc trên mặt Cảnh Y Nhân, ôm lấy khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ hồng của cô, vẻ mặt dịu dàng thắm thiết nhìn cô, lại hỏi cô câu hỏi vừa nãy lúc dưới tầng.
“Hôm nay em đi đâu?” Lục Minh biết rõ, nhưng nếu chính miệng cô nói ra thì anh sẽ yên tâm hơn một chút. Cảnh Y Nhân vốn vừa bị Lục Minh hôn đến mức mơ hồ choáng váng, bị anh hỏi như vậy thì khuôn mặt hơi sửng sốt.
Vài giây sau, cô mới định6thần lại, nhận ra Lục Minh vừa hỏi gì.
Hôm nay,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-boss-la-cong-chua/849613/chuong-588.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.