*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Xung quanh vang lên những tiếng cảm thán, ai nấy đều xuýt xoa vì cảnh tượng đẹp đẽ này. Cảnh Y Nhân cầm bó hoa cưới trong tay, đôi môi nhỏ mím chặt lại vì hồi hộp, khóe miệng hiện lên một nụ cười. Cảnh Đức Chính đi bên cạnh dắt tay cô, đưa cô bước từng bước đến trước mặt Lục Minh.
Cảnh Y Nhân còn chưa đi đến nơi,2Lục Minh đã cúi người vươn cánh tay ra chờ cô tới gần. Đến khi bàn tay mềm mại kia đặt lên lòng bàn tay lớn của anh, Lục Minh mới dịu dàng nắm chặt lại, như thể nắm trong tay bảo bối của cả một đời.
Anh đã mất ba ngàn năm mới đợi được thời khắc ngày hôm nay... Lục Minh nắm chặt lấy bàn tay cô, tay kia vòng ra sau eo cô. Trong ánh mắt dịu dàng của anh chỉ có cô gái trước mặt, không có gì khác nữa.
Động tác ôm eo của Lục Minh làm dây tua rua màu vàng hai bên phượng quan của Cảnh Y Nhân khẽ lay động, khiến khuôn mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-boss-la-cong-chua/849581/chuong-556.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.