*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Ngày thứ năm sau khi Cảnh Y Nhân phẫu thuật. Trong phòng bệnh rộng lớn, xa hoa toàn người là người.
Lục Minh mang vẻ mặt lạnh nhạt đứng trước giường bệnh, trong lòng anh đã sớm loạn thành một mớ bòng bong rồi.
Hôm nay là ngày Cảnh Y Nhân tháo băng.
Cô ngồi ở trên giường.
Bác sĩ chủ trị nhẹ nhàng gỡ bỏ một nửa băng gạc trên mắt cô, đột nhiên dùng động tác lại.
Thấy thế, Lục Minh căng thẳng ngước lên nhìn bác sĩ. Bác sĩ2khẽ cười với Lục Minh, cung kính tránh ra một bước, nhẹ nhàng giao băng gạc trong tay ra, ngỏ ý nhường thời khắc thần thánh này cho anh. “...” Thoạt nhìn bề ngoài trong anh có vẻ bình tĩnh, thật ra tim anh sắp vọt lên tận yết hầu rồi.
Anh căng thẳng nhận lấy bằng gạc trong tay bác sĩ, nhẹ nhàng, thật cẩn thận, động tác cực kỳ thong thả, từng vòng từng vòng tháo băng gạc cho Cảnh Y Nhân. Một đôi mắt xinh đẹp đang nhắm chặt, hàng lông mi dài xuất hiện trước mặt Lục Minh. Bác sĩ đã sớm chuẩn bị bánh ngọt chúc mừng. Ông ta đưa bánh ngọt cắm một cây nến đến trước mặt Cảnh Y Nhân, đồng thời mở miệng: “Cô Cảnh! Mở6mắt ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-boss-la-cong-chua/849575/chuong-550.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.