*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Cục cưng rất khỏe mạnh, càng ngày càng lớn dần. Lục Minh không muốn cô lo lắng nên cố gắng giữ tâm tình vui vẻ ở trước mặt cô.
Ngày nào anh cũng bể cảnh Y Nhân đi dạo, hoặc là đẩy xe lăn đưa cô ra ngoài hít thở không khí mới mẻ.
Cứ như2vậy một tuần đã trôi qua. Cảnh Y Nhân cũng không cần truyền dịch nữa, ngoài việc hai mắt cô không nhìn thấy gì, còn lại không khác ngày thường cho lắm.
Ngày nào thư ký cũng mang công việc của Lục Minh đến bệnh viện, đợi anh làm xong lại mang về. Lục Minh càng cưng chiều cảnh Y Nhân hơn trước đây, cô muốn làm gì anh đều lần lượt giúp cô hoàn thành. Buổi tối anh ôm cô cùng nhau chìm vào giấc ngủ. Thỉnh thoảng Cảnh Y Nhân có hỏi: “Cậu! Lỡ như mắt em vĩnh viễn không nhìn thấy gì nữa...”
Mỗi lần như vậy, cô chưa nói hết lời, Lục Minh đã che miệng cô lại, nói với cô:
“Sẽ không đâu! Vĩnh viễn sẽ không có ngày đó,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-boss-la-cong-chua/849568/chuong-543.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.