*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Nghĩ vậy, mắt Lục Minh hơi nheo lại. Đúng lúc này, Cảnh Y Nhân chợt dừng bước theo bản năng Lục Minh quay đầu lại nhìn cô, thấy cô nhíu mày cắn môi dưới, dường như đang suy nghĩ cân nhắc điều gì đó.
Cô do dự hồi lâu mới mở miệng:
“Cậu ơi! Chúng ta cùng đến thăm Nhạc Phong đi. Chỉ đứng ngoài cửa ngó một chút, không để anh ta biết!”
“...” Lục2Mình sầm mặt xuống, hơi nhíu mày. Anh biết trong lòng Cảnh Y Nhân nghĩ gì. Tuy Nhạc Phong đã bắt nạt cô nhưng Cảnh Y Nhân nghĩ, dù sao anh ta cũng đã cứu cô.
Nếu không có Nhạc Phong thì bây giờ cô đã bị mù rồi. Hơn nữa, hiện giờ mắt người ta không nhìn thấy, làm chuyện gì cũng bất tiện. Cảnh Y Nhân dù sao cũng đã đến bệnh viện rồi, cô nên tiện thể đến thăm xem anh ta thế nào. Nếu không có ai chăm sóc Nhạc Phong thì cô sẽ âm thầm đi mời hộ lý tới chăm sóc anh ta. Như vậy cô sẽ không nợ Nhạc Phong gì cả. Còn nếu có người chăm sóc thì cô sẽ không phải6quan tâm vớ vẩn nữa.
Một mình cô đi thì sợ Lục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-boss-la-cong-chua/849556/chuong-531.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.