*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Cô từng nói câu này với người đàn ông mà mình đã tự định đoạt việc kết hôn. Cảnh Y Nhân ngơ ngẩn nhìn khuôn mặt tuấn tú của Nhạc Phong dưới lớp băng gạc. Trong đầu cô liền hiện lên đôi mắt phượng của Nhạc Phong. Cô nhớ, Khâu vương cũng có một đôi mắt phượng. Tuy rằng dáng vẻ của hai người bọn họ hoàn toàn khác nhau, nhưng trong ánh mắt luôn toát lên vài phần giống nhau. “...” Nhạc Phong thấy sau khi Cảnh Y Nhân nhét nửa chiếc bánh vào tay mình thì im lặng mãi không nói gì.
Theo bản năng anh ta hỏi một câu: “Cô làm gì mà không ăn đi?”
“...” Cảnh Y Nhân bị giọng nói của Nhạc Phong kéo suy nghĩ trở lại. Cô hờ hững nói: “Tôi2mới phát hiện ra anh trông rất giống một người quen cũ của tôi.”
“Người quen cũ ư? Tôi có quen không?” Cảnh Y Nhân lắc đầu: “Chắc anh không biết đâu. Là một người đến từ quê cũ của tôi.” Từ khi Cảnh Y Nhân biết Nhạc Phong đã biết về quá khứ của mình, cô thấy việc này chẳng có gì phải giấu giếm anh ta cả, dù sao anh ta cũng đã biết cả rồi.
Còn tại sao cô lại nói “chắc Nhạc Phong không biết”, là bởi vì cô cũng không thể xác định Nhạc Phong có biết những người khác trong chuyện quá khứ của cô hay không.
“Có thể kể cho tôi nghe một chút được không?” “...” Cảnh Y
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-boss-la-cong-chua/849539/chuong-514.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.