*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Nói xong, Lục Minh bưng chậu nước lên rồi xoay người đi vào toilet. Sau đó, có tiếng đổ nước vang lên. Chỉ một lúc sau, Lục Minh đã bưng ly sữa từ bên ngoài vào, đặt lên tủ đầu giường bên cạnh và dặn dò cô như dặn một đứa trẻ vậy: “Em nhân lúc nó còn đang nóng thì uống đi, lát nữa lạnh thì sẽ khó uống lắm.”
Lục Minh lại tiếp tục bận rộn, anh tìm kiếm trong tủ lạnh của căn phòng một lúc lâu, cuối cùng tìm được một túi bánh chèo đông lạnh.
“Ở đây có lò vi sóng, tối nay chúng ta sẽ2ăn bánh chéo.”
“Vâng.” Cảnh Y Nhân đáp lại, sau đó lại ngỡ ngàng hỏi Lục Minh đang đứng cạnh cánh cửa tủ lạnh. “Thể mọi người trong công ty hôm nay đều không trở về nhà à?” Lục Minh nhìn ngày sản xuất và thông tinh chi tiết trên túi bánh chéo, lơ đãng nói: “Không hẳn, tùy họ thôi, bọn họ muốn ở lại tăng ca thì nhà kho sẽ phát thức ăn, không muốn ở lại thì tắm mưa về nhà.”
“..” Cảnh Y Nhấn cứ tưởng người ưu tú như Lục Minh nhất định sẽ là một người đàn ông bác ái. Thì ra nhà tư bản đều giống nhau cả. Nhưng Cảnh Y Nhân lại cảm thấy cực kỳ ngọt ngào và hạnh phúc. Ít nhất Lục Minh chỉ tốt6với một mình cô.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-boss-la-cong-chua/849518/chuong-493.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.