*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Vậy nên anh ta đột nhiên nói ra những lời này làm Cảnh Y Nhân có chút không kịp phản ứng.
Thậm chí cô còn nghi ngờ anh ta có ý đồ gì khác.
Nhưng không thể không thừa nhận, Cảnh Y Nhân đã bị chấn động mạnh một hồi. Mãi lâu sau cô mới lấy lại tinh thần, hờ hững trả lời: “Tôi...” Lời nói vô tình của cảnh Y Nhân còn chưa thốt ra khỏi miệng đã bị chặn lại một lần nữa. “Tôi đang ở gần khu nhà cô, hãy ra ban công để tôi nhìn cô một chút,2thấy cô không có chuyện gì thì tôi sẽ quay về!” “...” Cảnh Y Nhân chợt giật mình, lạnh cả sống lưng. Anh ta đúng là đồ biến thái, thế mà lại chạy tới gần khu nhà cổ. “Tôi không sao! Nếu tôi đã xuất viện thì tức là đã khỏe rồi. Anh về đi!” “Để tôi nhìn cô một chút!” “Tôi không muốn thấy anh!”
“Tôi sẽ không để cho cô nhìn thấy tôi!”
“...” Cảnh Y Nhân thực sự không còn gì để nói. Nếu cô không ra thì anh ta định không đi chắc?
Cảnh Y Nhân cầm điện thoại di động, vén chăn lên, xỏ dép vào rồi ra khỏi giường, cô kéo màn cửa sổ ra,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-boss-la-cong-chua/849489/chuong-464.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.