*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Lục Minh ngồi bên giường, cầm một chiếc bát sứ nhỏ tinh xảo trong tay, làm như căn bản là không nghe thấy lời nhân viên điều dưỡng nói, anh vẫn lạnh nhạt cụp mắt xuống, xúc từng thìa canh bổ dưỡng được nấu từ gạo cẩm, gạo nếp và thuốc đông y trong2bát, đưa đến bên miệng nhẹ nhàng thổi nguội. Sau đó, anh dùng phiến môi mỏng nhạt của mình thử nhấp một chút, xác định không còn nóng nữa mới đưa đến bên miệng Cảnh Y Nhân.
“...” Cảnh Y Nhân liếc nhìn nhân viên điều dưỡng, chưa kịp mở miệng thì Lục Minh đã dùng thìa chạm vào môi có một cái và nói:
“Ngoan, mau ăn cơm đi, đừng quan tâm đến người lạ làm gì.”
“...” Nghe vậy, nhân viên điều dưỡng xấu hổ đứng tại chỗ, cô ta cũng chỉ là người truyền lời thôi mà. Cảnh Y Nhân thu tầm mắt lại, hé miệng, uống từng ngụm canh mà Lục Minh đút. cảnh Y Nhân nói ồm ồm không rõ: “Cậu ơi, anh không đi thăm cô5ta à?” “Anh đâu phải là bác sĩ, chỉ cần qua thăm là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-boss-la-cong-chua/849483/chuong-458.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.