AI hạc Phong ra vẻ giật mình kinh hãi, ôm lấy bả vai Cảnh Y Nhân: “Cô hãy cẩn thận nhé!”
“...” Nhìn thấy Nhạc Phong ôm Cảnh Y Nhân, Nhiễm Thanh tức2giận đến mức âm thầm cắn răng.
“Ai muốn đánh nhau với cố chứ, tôi đi là được chứ gì!”
Nhiễm Thanh bỏ lại một câu, xoay người bước đi... Cảnh Y Nhân giãy5ra khỏi tay Nhạc Phong, giữ chặt lấy vai Nhiễm Thanh.
“Cô hãy nói cho rõ ràng, rốt cuộc cô tới đây làm gì?” Nhiễm Thanh tức giận hất tay Cảnh Y Nhân6ra, quát lên giận dữ: “Tôi chỉ đến đưa rượu! Tin hay không tùy cô!”
Nói xong, Nhiễm Thanh bước nhanh ra ngoài cửa.
“Một cô gái xinh đẹp như vậy sao có thể5là sát thủ được? Y Nhân, chắc cổ nhầm rồi.”
“Đúng đấy, trông cô ấy rất mỏng manh yếu đuối mà.” Mọi người xì xào bàn tán. “..” Cảnh Y Nhân lười đáp3lại, cô liếc đồng hồ treo trên tường, không còn sớm nữa. Cô nhanh chóng lấy túi về nhà.
cảnh Y Nhân đi rồi, Nhạc Phong cũng không định ở lại lâu.
Anh ta đi ra ngoài, đồng thời lấy di động ra mở trang web lên. Như anh dự đoán, chỉ một lát mà tin tức đã lan truyền rồi...
Khóe miệng Nhạc Phong khẽ nhếch lên một nụ cười nhẹ. Cảnh Triệt bị coi như không khí hồi lâu, lần này dù thế nào anh cũng sẽ không để Nhạc Phong bỏ đi dễ dàng như vậy. Lúc Nhạc Phong đi ra ngoài, anh ta còn chẳng thèm liếc Cảnh Triệt một lần, như thể không biết đến sự tồn tại của anh vậy. Cảnh Triệt bám theo anh ta, anh ta đi đến đâu liền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-boss-la-cong-chua/849435/chuong-410.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.