Nghĩ vậy, Cảnh Y Nhân cảm thấy vẫn không nên nói chuyện này cho Lục Minh thì hơn.
Chuyện này cô có thể xử lý, chỉ cần giải quyết tên Nhạc Phong này thôi, làm vậy là sẽ không còn ai uy hiếp nhà họ Lục nữa. Coi như là2cô làm một chuyện vì Lục Minh.
Chỉ là cô không ngờ mình không đánh lại được Nhạc Phong, vậy thì phải nghĩ cách khác đối phó với anh ta. Qua vài lần giao đấu, cô phát hiện ra nếu tấn công ở cự ly gần thì Nhạc Phong khá5lợi hại, nhưng anh ta lại không có khinh công. Nếu so sánh với hoàng để cữu cữu của nước Lộc Nguyên thì chỉ là công phu mèo cào thôi.
Nghĩ vậy, Cảnh Y Nhân cười khẩy một tiếng. Đúng lúc này, cửa toilet bị đẩy ra. Lục Minh mặc6trang phục đơn giản thoải mái lười nhác đứng ở cửa, một tay vịn lên tay nắm cửa. Anh cười khẽ nhìn cảnh Y Nhân trong bồn tắm. “Sao em tắm rửa sớm thế? sắp đến giờ ăn cơm rồi.” Cảnh Y Nhân quay đầu lại, lúc này cô5mới nhận ra mình đã ngâm nước quá lâu, Lục Minh đã tan làm về đến nhà rồi. Cô nhăn mặt cười với Lục Minh, nhướn lông mày làm nũng. “Hôm nay bắt đầu phải huấn luyện quân sự, em mệt mỏi quá đi mất.” “Thế thì anh phải3xem công chúa nhỏ nhà chúng ta mệt đến đâu mới được?” Nói xong, Lục Minh đi vào, thuận thể đóng cửa lại. Anh đi đến ngồi xuống bên cạnh bồn tắm của Cảnh Y Nhân. Bàn chân ướt đẫm của cô thò ra khỏi bồn tắm đầy bọt, gác lên quần Lục Minh, khiến quân anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-boss-la-cong-chua/849427/chuong-402.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.