Sinh ra trong gia đình đế vương, hắn vốn đã dơ bẩn, còn nàng lại có một trái tim thuần khiết, tinh khôi.
Đời này, điều làm hắn nuối tiếc nhất chính là trở thành cữu cữu của nàng, nhưng đó cũng là điều làm2hắn thấy hạnh phúc nhất. Hắn không thể nào quên được ánh mắt căm hận của nàng trước khi uống ly rượu độc, ánh mắt ấy như lưỡi dao đâm hắn thương tích đầy mình, ruột gan như bị đứt ra từng đoạn.
Hắn chỉ5có thể để nàng căm hận một mình hắn, chứ không đành lòng bắt nàng gánh chịu sự phỉ nhổ, lăng mạ của hàng ngàn, hàng vạn người, sau đó ôm nỗi hận mà qua đời.
Hắn đã suy nghĩ ích kỷ như vậy.
Khi còn6sống bọn họ không thể ở cùng nhau, vậy khi chết đi nhất định phải chôn cùng một huyệt. Hắn chải tóc, trang điểm, đội mũ, khoác lên người nàng một bộ lễ phục cưới đỏ rực, rồi lấy rượu độc thay rượu giao5bôi. Chỉ hận được sinh ra không đúng lúc, kiếp sau hắn xin nguyên bảo vệ nàng đời đời kiếp kiếp! Nếu có kiếp sau, trẫm không muốn làm cữu cữu của ngươi nữa, trẫm muốn làm phu quân của ngươi...
Lục Minh quan sát3giấc mơ của chính mình trong nỗi khiếp sợ. Anh vẫn cho rằng vị hoàng đế này yêu thương tiểu công chúa như vãn bối” nên mới chiều chuộng cô bé như vậy. (*) Văn bổi: Là người sinh sau, ý chỉ tầng lớp con cháu. Giờ anh mới hiểu, vị để vương này đã sớm nảy sinh thứ tình cảm khác với cô công chúa nhỏ rồi.
Yêu nữ qua đời tròn mười ngày, biên quân truyền đến tin
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-boss-la-cong-chua/849417/chuong-392.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.